“Không cần điều tra, Thiên Vấn nói là ma của hội Vong Linh làm đó. Bọn họ nhận tiền thay người ta làm, cũng không phải là lần một lần hai.” Yêu Nghiệt nói.
Đậu Đậu giật mình, “Lại là hội Vong Linh, bọn chúng rõ ràng là coi trời bằng vung!”
“Vậy anh đi trừ khử gã?”
Đậu Đậu lắc đầu, “Đừng, muốn trừ khử cũng phải là người của Cục bắt yêu đi trừ.”
“Liệt Diệm không phải là đối thủ của anh.”
“Không phải là đối thủ của anh thì cũng không được đi, người ta không đắc tội với anh, anh không có cớ lộ mặt. Hơn nữa hội Vong Linh cũng là mở cửa làm ăn, đáng ghét ở chỗ không phải là ma, mà là mua chuộc ma đi hại người.”
“Ừ, cũng đúng, phu nhân hiện giờ của tập đoàn Tô Thị đã làm ra không ít chuyện không có nhân tính rồi.”
“Phu nhân của tập đoàn Tô Thị?”
Đậu Đậu chau mày, nhanh chóng nghĩ tới cái gì đó, hỏi, “Là người em từng gặp đó sao?”
Yêu Nghiệt gật đầu, “Ừ, con gái bà ta không phải tên là Tô Thính Tuyết sao, em chưa từng nghĩ cô ta và Tô Thính Vũ cùng nguồn gốc hả?”
“Tiểu Bạch và Tô Thính Vũ cùng cha?”
“Ừ.”
“Em còn tưởng là mẹ Tiểu Bạch họ Tô, vậy nên cô ấy mới họ Tô cơ.”
Yêu Nghiệt nghe xong đột nhiên cười, “Mẹ Tiểu Bạch họ Tô, cha Tiểu Bạch cũng họ Tô, em không nghĩ tới chút kịch bản máu chó trong gia đình giàu có nào sao?”
Đậu Đậu nhất thời đơ người, “Câu này của anh có ý gì?”
“Em đoán xem?”
“Không phải đâu! Anh em loạn luân là phạm pháp đó! Những nước khác em không biết, nhưng ở Cửu Châu tuyệt đối là phạm pháp!”
Yêu Nghiệt vô lực, “Bọn họ không có quan hệ huyết thống.”
“Ồ, là vậy sao. Vậy thì giải thích được rồi.”
Đậu Đậu nói xong liền cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Tiểu Bạch, nói với cô ấy người hại cô ấy là Trịnh Kiều, vợ hiện tại của cha ruột cô ấy.
Đậu Đậu thở dài, sau đó ôm con chuẩn bị đi tắm đi ngủ.
Yêu Nghiệt thấy vậy, đột nhiên có một dự cảm không tốt.
Quả nhiên Đậu Đậu tắm xong ra ngoài, liền nói với hắn, “Hôm nay anh qua phòng khách ngủ đi, ngày mai là thi đấu bóng rổ rồi, vậy nên, khụ, tối nay em không muốn làm việc tốn sức lực.”
Yêu Nghiệt, “Anh không động tay đâu, thật đấy!”
Đậu Đậu, “Em không tin!”
Trước kia có một lần hắn cũng nói là không động tay…
Cho nên đấu với Yêu Nghiệt, vẫn nên cẩn thận hắn hố cô.
Nếu không ai biết được lúc nào cô sẽ trúng bẫy hắn chứ?
Đậu Đậu rất kiên quyết đuổi hắn ra phòng khách.
***
Giải đấu bóng rổ chuẩn bị lâu như vậy rồi nên dĩ nhiên làm cũng phải thật lớn.
Đậu Đậu mặc da rắn mà Yêu Nghiệt đưa vừa xuất hiện thì đám đông nhất thời đơ người.
Đặc biệt là Hà Chính Trực, lập tức chạy qua hỏi, “Ê, không phải em bàn bạc xong với Lạc Lạc rồi sao? Sao lại mặc đồ dài như vậy hả?”
Đậu Đậu, “Lão Cửu nhà em không cho mặc đồ ngắn. Sao vậy? Không được sao?”
“Không phải, chỉ là khi nhảy chính, phải thêm một người rồi.”
“Có ý gì?”
Hà Chính Trực nhất thời ném cho Đậu Đậu một ánh nhìn “em thật ngốc”, nói, “Trang phục không thống nhất, đứng vào đội hình rất kỳ quái.”
Đậu Đậu, “Hay là em đi cắt bớt?”
“Em dám!”
Yêu Nghiệt không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên sân bóng rổ, áo vest đen không cài cúc, bên trong mặc một chiếc áo may ô cổ vuông, dưới chân là một đôi giày trắng. Cả bộ đồ phối hợp lung tung này rất đẹp mắt, còn có chút tùy ý tự do.
“Không phải anh nói anh không quấy rối sao?”
“Anh đâu có quấy rối? Anh chỉ tới để xem thôi.”
Đậu Đậu tin hắn mới lạ! Trước đó hắn để cô mặc trang phục bị hủy đi kia cũng nói chỉ xem thôi.