Cơ Yêu Nguyệt thở dài, tiếp tục nói, “Đoạn long cốt đó có bốn nghìn năm công lực, vốn dĩ chỉ muốn lấy ra một phần để bản thân dùng, nhưng lấy ra rồi thì không đủ để hút linh hồn của chàng tráo đổi với cậu. Cho nên tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng tôi không kìm hãm chàng ấy quá lâu được.”
Sở Minh Hiên kinh ngạc, sau đó gật đầu, “Được, tôi biết rồi.”
Ánh mắt của Đậu Đậu chưa hề rời khỏi ‘Yêu Nghiệt’, thấy hai tai hắn ửng đỏ, trong lòng bỗng dưng có cảnh báo.
Yêu Nghiệt của cô chỉ có ở trong việc đó mới như vậy. Nhưng bây giờ, tại sao đột nhiên lại...
Lẽ nào có ả yêu nào mà cô không nhìn thấy đang dụ dỗ hắn?
Đậu Đậu không nghĩ đến phương diện đổi hồn. Bởi vì không biết từ lúc nào, Yêu Nghiệt ở trong tiềm thức của cô đã không ai có thể chiến thắng được.
Hắn mạnh mẽ, nhìn xa trông rộng, không bao giờ bị đánh bại. Không ai có thể ngấm ngầm mưu tính hắn, càng không có ai có thể đánh bại hắn.
Cho nên cô không muốn nghi ngờ hắn. Cho dù trong lòng đã bắt đầu dao động, nhưng vẫn muốn lựa chọn thuyết phục bản thân tin tưởng.
Nhìn thấy hắn được cô tin tưởng như vậy, trong lòng Yêu Nghiệt bỗng có sự thất bại trong chớp mắt.
Quả nhiên... vẫn không nhận ra sao?
Cũng đúng, bây giờ vợ chỉ là một đạo sĩ Thanh Anh, huống hồ hồn khí của hai người họ giống nhau như vậy, Sở Minh Hiên lại bắt chước...
Căn bản không thể thuyết phục được bản thân ok!
Cho dù có biết rõ những nguyên nhân này, nhưng vợ không nhận ra, hắn vẫn có chút đau lòng!
Đậu Đậu quay đầu lại đã nhìn thấy điệu bộ hỏi cau mày của ‘Sở minh Hiên’, kì cục mà cảm thấy tim đập loạn một nhịp.
Tiếp theo là từng cơn đau không thể khống chế được.
Đậu Đậu thực sự sững sờ. Sở Minh Hiên đau lòng liên quan gì đến cô chứ? Sao cô lại phải đau lòng?
Nhất định là vì biểu cảm quá giống Yêu Nghiệt! Nhất định là thế!
Khi Yêu Nghiệt làm vẻ tủi thân muốn hỏi cô nói chuyện về lợi ích của việc lên giường, chính là cái bộ dạng quỷ quái này.
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu không nhìn ‘Sở Minh Hiên’ nữa, mà cầm đũa của cô lên, tiếp tục ăn thức ăn của mình.
Nhất định không được để Yêu Nghiệt biết cô vừa thương nhớ Sở Minh Hiên, nếu không hôm sau nhất định sẽ chịu khổ. Muốn nhảy điệu khiêu dâm thì cái gương mặt già này của cô biết để ở đâu đây!
Yêu Nghiệt nhìn hiểu ý tứ trong ánh mắt của Đậu Đậu, khóe miệng giật mạnh, ngay lập tức cảm thấy bản thân thực sự quá không an phận.
Ngươi nói xem hắn không có việc gì mà cứ nhất định kích động vợ nhảy cái gì mà khiêu dâm chứ!
Cho mi chết đi!
Nghĩ đến đây, Yêu Nghiệt giơ tay chọc chọc vai Đậu Đậu, “Vợ... khụ khụ khụ!”
Một tràng ho liên tục trôi qua, Yêu Nghiệt nắm chặt tay, vô cùng miễn cưỡng, gọi Đậu Đậu, rồi lại Đậu Đậu.
Khóe miệng Đậu Đậu giật mạnh một cái, bởi vì vừa đau lòng ‘Sở Minh Hiên’ một chút, nên bây giờ bày ra vẻ mặt lạnh lùng, “Gọi tôi làm gì?”
Yêu Nghiệt, “... Không có gì, chỉ là muốn gọi em một tiếng.”
Thật sự không thể để lộ thân phận, làm sao đây, lẽ nào phải trơ mắt nhìn vợ âu yếm với cái thằng lưu manh đang đội lốt hắn sao?
Đương nhiên là không!!!
“Minh Hiên, sao con lại cướp nước của em gái con chứ? Mau xin lỗi em đi!”
Ông Sở lên tiếng, Yêu Nghiệt đột nhiên sững người.
Sau đó hắn nghĩ một lúc, nếu đã không thể để lộ thân phận, vậy thì bây giờ, dường như ngoài xin lỗi, thật không còn lựa chọn thứ hai nào khác.
Cho nên hắn hắng giọng nói, “Khụ, xin lỗi nhé, anh không cố ý đâu. Anh... chỉ là anh khát quá.”
Khóe miệng Đậu Đậu giật mạnh, “... Không sao.”
Sao không uống đến chết anh đi!
“Còn đứng đó làm gì? Mau ngồi xuống!”
Sở Liên Phong lên tiếng quát mắng, Yêu Nghiệt không nhịn được trừng mắt nhìn ông ta một cái, sau đó kéo ghế, ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh Đậu Đậu.
Khóe miệng Đậu Đậu giật một cái... Trước đây sao không phát hiện ra tên Sở Minh Hiên này không biết xấu hổ như vậy nhỉ!