Nhưng vẫn chưa xong, bên này ‘Sở Minh Hiên’ dựa vào việc không lên được mà miễn cưỡng thông qua tiêu chuẩn thu nhận của Cục bắt yêu thì Tên Ngốc bên kia cũng rục rịch, “Còn tôi nữa! Tôi cũng muốn ở Cục bắt yêu!”
Lạc Lê, “... Cậu làm sao?”
“Tôi cũng từng bắt yêu, cũng là ở khu vui chơi Wonderland! Nếu không phải cuối cùng tôi chạy đến đánh cho hoa yêu về nguyên hình thì sư thúc của tôi và Minh Hiên sẽ nguy hiểm rồi! Cho nên tôi cũng là đạo sĩ bắt yêu đã từng bắt yêu!”
Lạc Lê, “... Còn gì nữa không?”
“Tôi cũng muốn thi chứng chỉ hành nghề bắt yêu!”
“Cậu là đạo sĩ bắt yêu Lam Anh, không nói thi không qua được, cho dù có thể thi đỗ, vừa rồi tôi cũng nói rồi, cậu không có tư cách ở Cục bắt yêu.”
Tên Ngốc cuống lên, “Tôi cũng tàn tật!”
“Cậu tàn tật chỗ nào?” Tiểu Đoan không nhìn nổi, “Không phải cậu cũng không cương lên được chứ?”
Tên Ngốc lập tức chột dạ, “Không… không được sao?”
“Không được!”
“À, vậy để tôi suy nghĩ thêm xem.”
Tên Ngốc vừa nói xong, mấy người cũng hoàn toàn bái phục.
Suy nghĩ thêm xem...
Cậu ta nói suy nghĩ thêm xem, kiếm cớ có cần phải rõ ràng như vậy không hả?
Mặc dù bọn họ luôn biết Nhị thiếu gia của Diệp gia là một nhị thế tổ có tài giày vò người, nhưng cậu ta có cần chuyện gì cũng bắt chước theo như vậy chứ?
Đậu Đậu nghe Tên Ngốc nói, cũng cảm thấy rất mất mặt.
Tên nhãi này có cần ngốc thế không? Lúc kiếm cớ vẻ mặt có cần sáng ngời như vậy không hả?
Nhưng Tên Ngốc không cảm thấy thế, cậu ta suy nghĩ một chút, đột nhiên nghĩ ra, “Đợi đã! Tôi não tàn! Đúng, tôi não tàn!”
Lần này mọi người hoàn toàn ha ha, kể cả Đậu Đậu và ‘Sở Minh Hiên’, mọi người rối rít ra ngoài, không quan tâm đến Tên Ngốc nữa.
Tên Ngốc gãi đầu, trong lòng biết mình không đến Cục bắt yêu được rồi, chỉ có thể lạch bạch đi sau lưng mọi người, rồi tiễn sư thúc cậu một đoạn đường.
Cậu ta luôn có dự cảm, sư thúc công sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy!
Lạc Lê đã dẫn vợ người đi rồi, bất luận thế nào sư thúc công cũng sẽ không trơ mắt ra nhìn như thế!
Tên Ngốc đoán không sai, ‘Yêu Nghiệt’ quả thật sẽ không dễ dàng từ bỏ. Nếu như Đậu Đậu thật sự đi theo Lạc Lê đến Cục bắt yêu thì cậu ta sẽ không có cơ hội tiếp cận cô nữa. Đến lúc đó, cậu ta không chỉ phải trở về cơ thể tàn tật kia của mình, còn vĩnh viễn bỏ mất Kim Đậu Đậu.
Cậu ta không thể ngồi chờ chết được!
Mấy người vừa đi đến hầm để xe của chung cư Vạn Tượng, ‘Yêu Nghiệt’ đã không nhịn được mà hiện thân.
“Vợ, em không thể đi được!”
Mắt cậu ta sáng rực nhìn Đậu Đậu, ngụy trang rất giống.
Đậu Đậu không để ý tới cậu ta, cậu ta liền đổi sang vẻ hối hận, “Anh để lạc mất con là anh không đúng, nhưng anh nhất định sẽ nghĩ cách để tìm con về. Em không thể đi với Lạc Lê!”
Lạc Lê dừng tay đang kéo cửa xe lại, muốn nói Xà yêu anh đúng là cái đồ xấu xa, nhưng liếc thấy Đậu Đậu, tạm thời quyết định không phát biểu ý kiến nữa.
Dù sao cũng là chuyện giữa bọn họ, hắn không danh không phận, không tiện mở miệng nói gì.
Trước kia hắn quan tâm thành loạn, muốn để cho Đậu Đậu nhận rõ bộ mặt thật của Xà yêu, nhưng hắn vạch trần ra sự thật là Xà yêu hại cô, sau đó đạt được cái gì?
Cô không quan tâm hắn ta có hại cô hay không, chuyện kia lại trở thành chất xúc tác tình cảm cho bọn họ.
Vì thế hắn giác ngộ rồi, lúc Đậu Đậu vẫn còn chút tình cảm với Xà yêu, hắn không tiện phát biểu bất kỳ ý kiến nào cả.
May mà Đậu Đậu không khiến cho hắn thất vọng, cô lạnh lùng nhìn Xà yêu một cái, nói, “Tại sao không thể? Ly Cửu Ca, tôi đã nói rồi, chúng ta không còn quan hệ gì nữa. Anh không có tư cách quản tôi, càng không tư cách khoa chân múa tay với bất kỳ quyết định nào của tôi. Điều anh có thể làm, chính là cút!”
Đậu Đậu nói xong, bất kể ‘Yêu Nghiệt’ đau lòng thế nào, vẫn kiên quyết lên xe của Lạc Lê.
Giấc mơ và hiện thực tự dưng lại trùng hợp, toàn thân Đậu Đậu chấn động.
Giấc mơ đó, giấc mơ đã doạ đến cô đó... thành thật rồi!