“ĐĐậu Đậu, cô giữ chặt cậu ta, tôi có thể cảm thấy cậu ta có ý thức rồi. Cô giữ chặt cậu ta, đừng để cậu ta vùng vẫy!”
Đậu Đậu gật gật đầu, cúi người giữ chặt lấy vai của ‘Sở Minh Hiên’.
Sau đó ánh mắt cô không để ý mà liếc xuống nơi trọc hếu đầy máu phía dưới của Sở Minh Hiên, khóe miệng ngay lập tức giật giật.
Nói hắn giả bộ mà hắn còn không thừa nhận.
Cắt đi hai trái cà của Sở Minh Hiên, người đau không phải là hắn sao!
Đậu Đậu không nghĩ tới việc sau khi Sở Minh Hiên chết thì Lão Cửu nhà cô có thể quay về, trong mắt cô, Lão Cửu có thể lâu như vậy không trở về, nhất định là có nỗi khổ tâm khó nói.
Trương Nhược Nam nhanh chóng thu dọn, nhưng ‘Sở minh Hiên’ lại không hề có ý thức hay vùng vẫy lung tung như cô ta dự liệu.
Đậu Đậu thấy mình giống như đang giữ một thi thể vậy, tuy nhiên suy nghĩ này vừa xuất hiện đã bị cô bóp chết từ trong trứng nước rồi.
Lão Cửu nhà cô không biết còn muốn dùng thân xác này bao lâu nữa, thi thể gì đó… khụ, không thể nghĩ như vậy!
Trương Nhược Nam không hiểu gì nhìn Đậu Đậu một cái, cầm ống tiêm rút một ít máu tươi.
Sau đó Đậu Đậu nhìn thấy Thượng Vân Tiêu vô cùng lo lắng trở lại, trên người còn vác một thứ rất giống với hòm lạnh!
Hòm lạnh đó… Phì, nói nhầm rồi, thiết bị trị liệu tái sinh đó giống như một que kem lớn, chỉ có điều còn có thêm một hố lõm hình người.
Hòm đó được đưa vào phòng giải phẫu, cắm điện, bắt đầu kêu vo ve.
Trương Nhược Nam đem máu để vào ống nghiệm rồi cho thêm những thứ linh tinh khác, lắc qua lắc lại.
Đậu Đậu vẫn luôn đỡ lấy vai của ‘ Sở Minh Hiên’, nhận thấy nhiệt độ cơ thể cậu ta càng lúc càng thấp, hốt hoảng mở miệng, “Nhược Nam, cô xong chưa vậy? Tôi thấy nhiệt độ cơ thể anh ta càng lúc càng thấp rồi!”
“Cái gì? Nhiệt độ cơ thể xuống thấp? Đây không phải là điềm lành rồi!”
Trương Nhược Nam nói xong, cầm lấy ống nghiệm rồi nhìn Đậu Đậu một cái, sau đó lắc lắc đầu, lại nhìn ra chỗ những người có liên quan như Thượng Vân Tiêu, Tiểu Đoan, Lão A đang rất quan tâm ở phía ngoài.
“Tiểu Đoan, cậu lại đây! Đưa cậu ta vào thiết bị trị liệu tái sinh!”
Tiểu Đoan đột nhiên bị gọi tên, mặt đần thối, “Gì cơ? Tôi sao?”
“Đúng, chính là cậu, nhìn có vẻ tương đối… sạch sẽ.”
Tiểu Đoan vừa nghe liền ha ha, Trương Nhược Nam khó chịu khua tay, “Đừng nhiều lời! Mau chuyển đi! Chuyển xong rồi nhanh chóng ra ngoài!”
Cơ thể của Sở Minh Hiên được đưa vào trong thiết bị trị liệu tái sinh, Đậu Đậu không cần giữ cậu ta nữa, Trương Nhược Nam mặc trang phục giải phẫu đứng bên cạnh đang rất bận bịu.
Trương Nhược Nam bị cô nhìn thì có chút chột dạ, “… Đậu Đậu à, cô đừng nhìn tôi như vậy. Tôi… tôi sẽ cố gắng giữ cơ quan sinh dục cho cậu ta.”
Đậu Đậu, “… Là ý gì hả?”
“Ý là… cuộc sống tính dục gì đó cũng không quan trọng bằng tính mạng phải không? Người này không còn nữa thì cái gì cũng không còn tồn tại!”
Đậu Đậu gật đầu, “Ừ, cô nói đúng.”
Dù sao không phải là Lão Cửu, muốn cắt làm sao thì cứ cắt.
“Sau khi dùng thiết bị trị liệu tái sinh này, vết thương của cậu ta mấy ngày sẽ khỏi? Có đau không? Đau mãi à?”
“Sẽ không đâu, có thể chữa khỏi dĩ nhiên là tốt nhất rồi. Nếu chữa không khỏi, ngoài việc mất đi sinh hoạt tính dục thì cũng sẽ không có di chứng gì về sau.”
Đậu Đậu thở phào, “Vậy thì tốt.”
Trương Nhược Nam vốn dĩ đã chuẩn bị tinh thần khi thấy Đậu Đậu khóc lóc đòi thắt cổ, nhưng hiện giờ nhìn cô bình tĩnh như vậy, nhất thời có chút không phản ứng kịp. Dĩ nhiên, cô ấy có thể nghĩ thoáng ra là tốt nhất.
Nhưng! Cô ấy làm sao lại có thể nghĩ thoáng như vậy chứ?
Quả nhiên tuổi tác còn nhỏ, không thấy rõ được việc hài hòa hai giới tính có tầm quan trọng như thế nào đối với hạnh phúc gia đình và hôn nhân!