Nếu như Đậu Đậu biết được Trương Nhược Nam thật sự nghĩ như vậy, bảo đảm sẽ lập tức phản bác. Cô hiểu! Sao cô có thể không hiểu được? Rõ ràng cô hiểu tới mức không thể hiểu hơn được nữa!
Không chỉ có lợi cho hạnh phúc hôn nhân gia đình viên mãn, còn có thể giúp hệ miễn dịch của bản thân thuận lợi nâng cấp!
Tuy nhiên cô không biết Trương Nhược Nam nghĩ thế nào, cô giương giương mắt nhìn ống nghiệm trong tay cô ta, chỉ sợ Lão Cửu nhà cô xảy ra chuyện gì.
Trương Nhược Nam lại lắc lắc ống nghiệm trong tay, sờ sờ cơ thể của Sở Minh Hiên.
Chờ tới khi thấy nhiệt độ cơ thể của cậu ta thấp tới nhiệt độ cơ thể người không thể chịu được nữa, thì cũng không quan tâm dung dịch trong ống nghiệm đã được chưa, lập tức thuận theo một lỗ tròn ở góc bên của thiết bị đổ vào trong.
Trương Nhược Nam thở phào một tiếng, lau mồ hôi trên trán đi, “Được rồi, có thể đóng nắp vào rồi.”
Thượng Vân Tiêu vừa nghe, lập tức nhấc nắp thủy tinh trong suốt hình hộp ở bên cạnh lên, bước vào trong, thận trọng đặt xuống, phủ kín lấy ‘Sở Minh Hiên’.
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật. Xong rồi, lúc này trông càng giống quan tài thủy tinh hơn.
Bốn góc của nắp thủy tinh có bốn bánh xe trong suốt. Trương Nhược Nam vòng qua thiết bị trị liệu tái sinh hai vòng, xoay bốn bánh xe, bên trong thiết bị trị liệu tái sinh nhanh chóng bị dung dịch màu vàng nhạt lấp đầy. Không chỉ như vậy, nhiệt độ dường như cũng tăng lên nhiệt độ của người bình thường.
Thấy Đậu Đậu hiếu kỳ, Trương Nhược Nam không nhịn được mở miệng giải thích, “Bốn bánh xe này, lần lượt là nhiệt độ, độ ẩm, ôxy, chất dinh dưỡng. Dung dịch màu vàng nhạt này chính là nước ối, có được những thứ này, cậu ta có thể sinh trưởng trong môi trường cơ thể mẹ một lần nữa, tiến hành phát triển lần hai.”
“Nhưng cậu ta không phải là thằn lằn, thật sự có thể mọc ra được sao?”
“Nhìn thấy cái lỗ nhỏ kia không? Chỗ đó có một cái máy in tế bào, lắp đặt tất cả các đoạn DNA của tế bào cơ thể người. Có thể căn cứ theo DNA của người bệnh, in ra tế bào cơ thể người. Chỉ có điều...”
Trương Nhược Nam nói tới đây dừng lại một chút, “Vừa nãy khi tôi dùng máu của cậu ta phân tách DNA, hơi thiếu thời gian.”
Đậu Đậu không mảy may để ý khua khua tay, “Không sao, sống là được rồi.”
Trương Nhược Nam thở phào một cái, ngay tức khắc vỗ ngực bảo đảm, “Cái này thì cô yên tâm, nhất định có thể sống!”
Đậu Đậu nghe thấy cô ấy nói như vậy thì yên tâm rồi, nhìn đồng hồ treo trên tường đã chỉ tới hai giờ sáng, cơn buồn ngủ tức thì ập đến. Cô ngáp một cái, bước chân đi ra ngoài.
“Nếu đã như thế, vậy tôi cũng yên tâm giao anh ấy cho cô, tôi buồn ngủ, phải về đi ngủ một lát.”
“Ừ, ừ, cô về đi ngủ đi.”
Đậu Đậu rời khỏi phòng phẫu thuật, Lão A, Tiểu Đoan, Thượng Vân Tiêu đang vây ở cửa lần lượt tránh đường.
Đậu Đậu ra khỏi phòng khám, được gió đêm thổi tới, não bộ ngay lập tức tỉnh táo lên nhiều. Sau khi tỉnh táo lại, cô liền nghĩ tới một chuyện…
“Phải giao quỷ bắt được cho các anh sao?”
“Không, ngày mai giao.”Tiểu Đoan nói.
“Ngày mai mấy giờ?”
“Tám giờ.”
“Tám giờ có phải là sớm quá không? Bây giờ cũng đã hai giờ sáng rồi!”
Tiểu Đoan nhất thời rất băn khoăn, “Nhưng đây là do Lão Đại định ra. Hơn nữa tôi cũng đã nói với những người khác như vậy rồi. Bọn họ cũng sớm đã đi ngủ. Nếu lại thay đổi e là…”
Tiểu Đoan nói tới đây, Đậu Đậu cũng không muốn phản đối nữa, chỉ có thể nói, “Ờ… Tôi sẽ cố gắng.”
Đậu Đậu về tới phòng 234, vừa mở cửa đã nhìn thấy Lý Xuân Hoa ngủ gà ngủ gật trên sofa. Vẻ ngoài của chị ta, vừa nhìn đã biết là một người vợ thật thà chất phác.
Đậu Đậu mở cửa phòng ngủ nhìn một lát, phát hiện Viên Viên và Tiểu Trứng Thối mệt quá, đang ngủ phơi bụng.
Cô nghĩ một lát, vẫn gọi Lý Xuân Hoa tỉnh dậy.