Đậu Đậu ngáp một cái, nhìn thấy mọi người đều nhìn cô, nhất thời thấy có chút không hiểu được.
Cô nhìn đồng hồ, nói, “Tám giờ mười lăm, mới muộn có mười lăm phút, không phải là không cho giao bài nữa chứ?”
“Không đâu, có thể bắt đầu giao bài rồi.”
Câu này của Lạc Lê vừa nói ra, Đậu Đậu liền thở phào một cái, vén tay áo đang định lấy quỷ từ trong tay ra để tiếp tục về ngủ thì Bạch Linh đột nhiên mở miệng chắn ngang
“Để tôi trước!”
Đậu Đậu, “Tôi trước có được không? Tôi muốn về sớm ngủ thêm.”
Bạch Linh dĩ nhiên biết bộ dạng Đậu Đậu như vậy là vẫn chưa tỉnh ngủ. Có điều, Đậu Đậu muốn giao xong rồi về ngủ thì cho dù cô giao ác quỷ quần áo đỏ ra thì cũng chẳng có chút gì gọi là cảm giác ưu việt nữa!
“Cô tới muộn như vậy, còn muốn giao bài trước tôi sao?”
Đậu Đậu vừa nghe liền ha ha, lập tức lùi lại một bước, “Được, cô lên trước.”
Vốn dĩ cô còn chưa tỉnh ngủ, bị Bạch Linh cắt ngang như vậy, nhất thời IQ lại online rồi.
Bạch Linh lên giao bài trước? Cô ta lên giao trước có khi lại hay hơn! Nếu như cô ta không lên giao trước, cô làm sao có thể xem được truyện cười của cô ta đây?
Vậy là Đậu Đậu đứng sang một bên với bộ dạng rất nghiêm túc, chờ Bạch Linh mất mặt.
Bạch Linh thả ‘Hồng Tụ’ ra ngoài, nói với Lạc Lê, “Ác quỷ quần áo đỏ, thế nào hả? Đủ tư cách thông qua rồi chứ?”
Sau đó cô ta còn tự đắc nhìn Đậu Đậu một cái, bày ra bộ dạng tiểu nhân đắc ý.
Đậu Đậu co rút khóe miệng, bất lực lắc đầu, cô gái này có phải là ngu không? Không nhìn thấy ác quỷ quần áo đỏ của cô ta biến thành đám khói xanh bay đi rồi sao?
Bạch Linh tự đắc một lúc, không nghe thấy Lạc Lê nói gì, liền mở miệng hỏi, “Không phải nói bắt được quỷ là có thể thông qua chứng nhận tư cách bắt yêu rồi sao?”
Lạc Lê, “Đúng!”
“Vậy sao anh vẫn không…”
“Cô xem quỷ của cô trước đi.”
Lạc Lê nói xong, lập tức rút bài thi của Bạch Linh ra, nhìn hai dấu một đỏ một xanh ở phía trước, không chút do dự cầm dấu xanh lên đóng.
Sau đó hắn không quan tâm Bạch Linh đần thối nhìn đám khói xanh kia ra sao, liền cầm lấy điện thoại gọi cho Thượng Vân Tiêu, “Thượng Vân Tiêu, tới phòng làm việc của tôi một lát.”
Sau một loạt các động thái, Bạch Linh cuối cùng cũng hoàn hồn trở lại, “Chuyện… chuyện này là thế nào?”
Lạc Lê không muốn phí nước bọt giải thích cho cô ta, cầm tờ bài thi linh ngôn đặt trước mặt cô ta, “Cô bị loại rồi.”
“Không thể nào! Rõ ràng em bắt được ác quỷ quần áo đỏ mà!”
Tinh thần Đậu Đậu rất sảng khoái. Thân là một kẻ hóng hớt tiêu chuẩn, cô thích nhất là nhìn thấy nữ chính bị tát ben bét trước mặt nam chính. Càng là mâu thuẫn xung đột kịch liệt, càng là tình tiết phát triển theo hướng máu chó thì càng là thứ mà cô thích nhất.
“Nhất định là cô! Kim Đậu Đậu! Cô nói đi, rốt cuộc cô đã làm cái trò quỷ gì rồi?”
Đậu Đậu, “… Tôi không thích làm trò quỷ.”
“Cô không thích làm trò quỷ? Rõ ràng là cô không nên thích làm trò quỷ!”
Đậu Đậu co rút khóe miệng, “Cô như vậy là vu oan.”
Có trời chứng giám, rõ ràng việc cô thích làm là làm với Yêu!
Cũng may là cái hũ giấm nhà cô hiện giờ còn đang nằm trong thiết bị trị liệu tái sinh. Nếu không thì đây không phải là chia rẽ tình cảm giữa cô và Lão Cửu sao?