Đậu Đậu ôm Viên Viên đang ăn quả, hai mẹ con chân không dừng bước đi tới phòng phẫu thuật của Trương Nhược Nam.
Trương Nhược Nam đang nghiên cứu thiết bị trị liệu tái sinh, vừa nhìn thấy Đậu Đậu vào, lập tức cười trong veo nói, “Đậu Đậu à, cô tới rồi? Tới xem tôi có thất lễ với thân xác của người trong lòng cô không hả?”
Đậu Đậu nhếch mép, “Đây không phải thân xác của người trong lòng tôi.”
“Hả? Không phải? Không phải sao cô lại lo lắng như vậy?”
Đậu Đậu, “Tình hình rất phức tạp, thiên cơ không thể tiết lộ. Tóm lại, anh ấy sao rồi?”
“Vẫn ổn vẫn ổn, tính mạng bảo đảm rồi, mầm đậu cũng… khụ, đang dài đẹp lòng người!”
Đậu Đậu vừa nghe mầm đậu còn nghi ngờ một chút, phản ứng lại Trương Nhược Nam là một tên đầu óc đen tối, liền nhếch mép, “Dài đẹp lòng người? Sao lại có kiểu dài đẹp lòng người vậy?”
“Thì… buổi sáng còn như mầm đậu, bây giờ gần như cái đũa rồi.”
“… Ha ha.”
Thật sự là dài đẹp lòng người, nhưng cô không hề hi vọng mầm đậu của Sở Minh Hiên dài đẹp lòng người!
Lão Cửu nhà cô làm như vậy, làm như vậy… ngộ nhỡ lại dài trở lại chướng mắt hắn, há chẳng phải hắn lại sẽ nhịn đau cắt lần nữa sao?
Đậu Đậu giả bộ không để tâm, “Vậy trứng thì sao rồi?”
“Hả? Trứng?”
Mặt Trương Nhược Nam đần thối, “Chẳng trách ở đây cả buổi sáng tôi luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng! Hóa ra cậu ta không có trứng!”
Đậu Đậu đã nắm rõ, liền đem tâm tư nuốt vào bụng.
Trương Nhược Nam quanh quẩn xung quanh thiết bị trị liệu tái sinh trông giống như hòm lạnh, vừa quay vừa lẩm bẩm.
“Ôi trời xong rồi xong rồi, nhất định là hôm qua lúc tách DNA thời gian không đủ, vậy nên có chỗ nào đó xảy ra vấn đề rồi!”
Đậu Đậu yên tâm, ôm con gái vẫy vẫy tay, “Cô làm việc nhé, tôi dẫn con gái tôi đi ăn cơm trước đã. Có điều cô cũng đừng chú ý quá làm gì, bảo đảm được tính mạng là tốt rồi, còn về người anh em dưới hông của anh ta… Khụ, xem nhân phẩm.”
Nghe Đậu Đậu nói như vậy, Trương Nhược Nam ngơ ngác… Xem, xem nhân phẩm?
Nếu như cô nhớ không nhầm, Lão Đại vừa nãy nói gì nhỉ?
Phát triển tốt hay không đều là số của cậu ta?
Ôi chao ôi, hai người này có cần phải không hẹn mà trùng hợp vậy không hả?
Đang lúc Trương Nhược Nam còn đang hoài nghi về cuộc đời, cảm thấy cả đời này không có khả năng ở bên Lạc Lê thì Đậu Đậu lại trở lại, vô hình bồi thêm một nhát dao nữa.
“Haizz, Nhược Nam, cô có mệt không, đi ăn cơm trước để thả lỏng tâm trạng.”
Có mệt không? Thả lỏng tâm trạng?
Lão Đại cũng vừa dặn dò cô đừng mệt quá!
Trương Nhược Nam không muốn nói chuyện, Trương Nhược Nam muốn yên tĩnh.
Để mình sống mà như đàn ông, cô thật thất bại!
Tuy nhiên không chờ Trương Nhược Nam nghĩ kỹ, Đậu Đậu đã kéo cô ra khỏi phòng phẫu thuật, vừa đi vừa nói, “Đừng để bản thân bị ép tới mệt mỏi, anh ta có thể bảo toàn được mạng nhỏ này là cô cũng đã có công lớn rồi! Like cho cô!”
Trương Nhược Nam, “… Ha ha.”
“Đi đi đi, chúng ta đi ăn cơm trước đã, ăn xong cơm lại về trông anh ta cũng không muộn phải không?”
Trương Nhược Nam cười nhạt không nói gì, tâm nghĩ, lẽ nào Đậu Đậu thật sự không thích Sở Minh Hiên? Nếu thật sự như vậy, không phải là cô ấy muốn cùng với Lão Đại chứ?
Haizz, bỏ đi bỏ đi, dù sao cô cũng đã sống như đàn ông rồi, cũng đừng hi vọng Lão Đại có thể thích cô. Lão Đại có thể tình nguyện nói thêm vài câu với người thân là nữ như cô, thì khả năng… nhất định là xem cô như anh em rồi!
Trương Nhược Nam cảm thấy mình rất thất bại, sau khi ăn xong bữa cơm thì quyết định hóa đau thương thành công việc.