Thấy Biển Biển lại muốn ra tay, Đậu Đậu nhanh chóng lên tiếng, “Tinh Trạch, bỏ xuống đi! Nào, đưa tôi.”
Con trai cô đang bắt đầu chế độ cuồng em gái hả? Lẽ nào thằng bé cảm thấy Tên Ngốc sẽ bắt cóc Viên Viên sao?
Sau khi Tên Ngốc trả Viên Viên cho Đậu Đậu, sắc mặt của Biển Biển liền dễ coi hơn rất nhiều.
Nhìn thời gian cũng sắp đến lúc ăn trưa, Yêu Nghiệt lấy điện thoại bắt đầu gọi thức ăn bên ngoài. Bữa ăn đầu tiên sau khi cả nhà đoàn viên, phải ăn gì ngon mới được. Yêu Nghiệt chọn món, Tên Ngốc vẫn như trước đây ở lại ăn cơm chực.
Cả quá trình Biển Biển đều chằm chằm nhìn cậu ta, chỉ cần cậu ta nhìn Viên Viên nhiều một chút là sẽ bị ánh mắt hằm hằm đầy ác ý của Biển Biển đánh lui.
Tên Ngốc nghĩ mãi không hiểu. Rốt cuộc cậu đã đắc tội với thằng nhóc con này từ lúc nào chứ? Lẽ nào là do quá chịu khó đến nhà nó ăn chực?
Sau bữa cơm, Tên Ngốc vỗ bụng đứng dậy đi học bài, trước khi đi còn không quên nhắc nhở Đậu Đậu, thời gian đánh cược của cô và Đường Lưu Ly chỉ còn lại một tuần.
Khóe miệng Đậu Đậu giật mạnh một cái, thầm cảm khái, thời gian trôi nhanh thật đấy.
Được rồi, khi cô nghe thấy câu nói này xong phản ứng đầu tiên chính là... Tốt quá, những ngày khổ sở cuối cùng đã qua đi, ngày tháng khoe khoang cuối cùng cũng đến rồi!
Ha ha ha, thời thế thay đổi!
Tâm trạng Đậu Đậu vui vẻ, còn không quên gọi điện thoại cho Lăng Đầu Thanh hỏi chuyện tiến triển đến đâu rồi. Lăng Đầu Thanh trả lời cho cô tất cả những gì gã đang nắm chắc trong tay, Đậu Đậu lại càng yên tâm tắt điện thoại cuộn tròn trong lòng Yêu Nghiệt xem phim.
Trên ti vi, bộ phim thần tượng trước đó bọn họ xen vẫn còn đang phát, nam chính nữ chính đã vượt qua muôn ngàn hiểm trở giải trừ vô số hiểu lầm, cuối cùng đã đến bên nhau.
Rất dung tục, rất máu chó, nhưng rất cảm động.
Trong lúc cảm động, Yêu Nghiệt vẫn còn canh cánh trong lòng một vấn đề.
“Em nhận ra từ khi nào vậy? Từ lúc cùng em xem bộ phim này sao?”
Đậu Đậu ôm con gái giống như ôm một cái gối ôm mềm mại, nghe thấy Yêu nghiệt hỏi như vậy thì không nhịn được cười.
“Anh đoán xem!”
Lần trước cãi nhau, cô vẫn luôn canh cánh trong lòng nỗi khổ tâm của hắn, nhưng thằng cha này không những không giải thích mà còn vênh váo hừng hực nói với cô, hắn không giải thích chẳng phải cô vẫn tha thứ đó sao.
Được thôi, bây giờ thời thế thay đổi rồi.
Không để hắn nóng lòng một chút, hắn sao có thể biết cô đã nóng lòng nhiều như thế nào chứ!
Đậu Đậu bắt tréo chân, thỉnh thoảng lại lấy một miếng bánh quy từ trong tay con gái để ăn, vênh váo không chịu nói.
Thế nhưng cô còn chưa vênh váo được bao lâu thì Yêu Nghiệt đã đột ngột nâng mặt cô lên mắt đối mắt với cô.
Một miếng bánh quy bị mắc trong cổ họng của Đậu Đậu không lên không xuống, khi hồi thần mới mắng, “Anh chơi xấu!”
Yêu Nghiệt buông tay, điệu bộ mặt dày mày dạn, “Hứ, dù sao anh đã biết rồi.”
Còn sớm hơn so với tưởng tượng của hắn mà!
Yêu Nghiệt vừa vui vẻ vừa đắc ý, “Vợ không chơi xấu, vậy thì việc trước đây vợ đã đồng ý với anh cũng nên thực hiện đi.”
Đậu Đậu, “Việc gì?”
Yêu Nghiệt nhíu nhíu mày, thấp giọng nói bên tai cô ba từ... váy da ngắn!
Khóe miệng Biển Biển giật mạnh một cái: Chú ý! Ở đây còn có hai đứa trẻ đó!
Yêu Nghiệt: Chuyện không phù hợp thì không được nhìn không được nghe, đạo lý đơn giản như vậy không cần ba phải dạy con đúng không?
Biển Biển ngay lập tức không muốn nói chuyện nữa: Hứ!
Viên Viên mơ màng: Ba ơi, hai người đang nói gì vậy?