Việc lão già mất nết xuống núi hối thúc kết hôn cứ như vậy mà bị phá sản hoàn toàn. Không những không bắt được gà mà còn mất sổ gạo, kéo theo rất nhiều kiếp sống của các đồ đệ trạch nam.
Đối với việc này, Đậu Đậu đứng ngoài cuộc cứ sống chết mặc bay, bắn một trận pháo hoa bùm bùm thì hoàn toàn trở về cuộc sống thường ngày.
Quả nhiên, cô vẫn không thể thoát khỏi số phận phải mặc áo da nhỏ nhảy vũ điệu khiêu dâm.
Sau đó là eo đau đùi nhũn chân co giật, miệng lẩm bẩm nói nhảm, cũng chỉ có một câu… Bố nhà anh!
Yêu Nghiệt đã đạt được món hời cũng mặc kệ cô, bất luận cô nói gì đều đồng ý, “Đúng, vợ nói đúng, vợ nói gì cũng đúng!”
Sau đó còn không quên mặc cả, “Lần này chỉ là trả nợ, còn về vấn đề hôm nay, đã ở cùng với anh mà mà còn nghĩ đến việc cùng lúc yêu rất nhiều người đàn ông. Vợ à, tất cả những gì vợ nghĩ đến hay không nghĩ đến, anh sẽ để cho em thử một lần.”
Đậu Đậu bại liệt như một chú chó chết, có hơi ra mà không có hơi vào.
Cái gì gọi là nghĩ đến với không nghĩ đến đều thử một lần?
Trước mặt cô là cả một tương lai đen tối mà!
Từ sau đó quả nhiên Yêu Nghiệt tuân thủ lời hứa, nhà tắm, nhà bếp, ban công…
Ngoại trừ phòng khách có hai đứa nhỏ đang ngủ ra, hiện giờ cô căn bản không thể trực tiếp nhìn thẳng vào bất kì một ngóc ngách nào!
Thế nhưng đó mới chỉ là hai ngày!
Mới hai ngày!
Buổi tối hôm nay, Đậu Đậu nằm liệt trên ghế sofa, đợi mãi đợi mãi, đột nhiên nhớ đến giấy chứng nhận bắt yêu của mình.
Cô lấy ra ngắm nhìn cả một hồi lâu, nghiêm túc nhìn Yêu Nghiệt, “Em muốn đi bắt yêu.”
“Anh chính là yêu.”
“Em muốn đi bắt lũ yêu ở bên ngoài.”
“Anh vẫn còn chưa được tính là người trong nhà.”
Đậu Đậu muốn nhẫn nhịn nhưng không thể nhịn được, “Ly Cửu Ca! Anh quá đáng quá rồi đấy! Em sắp thăng cấp rồi!”
“Vậy… hay là thăng cấp ngay trên sofa nhỉ?”
Đậu Đậu không muốn nói chuyện, nghe thấy chuông cửa reo, hiếm thấy tự nguyện đứng lên đi mở cửa.
Người đứng bên ngoài chẳng phải ai xa lạ, mà chính là… Trương Khải Bình?
Tốt quá rồi!
Đậu Đậu vui mừng, quay người chỉ vào Yêu Nghiệt, “Chú cảnh sát! Chính là người này! Xâm nhập trái phép vào nhà người khác, lừa gạt thiếu nữ chưa đến tuổi thành niên, chú mau bắt anh ta lại! Mau!”
Khóe miệng Trương Khải Bình giật mạnh một cái, nhìn kĩ Yêu Nghiệt đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, tâm hồn trượng nghĩa lại hừng hực dâng trào!
“Ngài Cửu, mời anh rời khỏi đây. Bây giờ là tám giờ tối, anh không thể…”
Câu nói tiếp theo của Trương Khải Bình bị Yêu Nghiệt ném hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ thành công chẹn lại.
Đó, cái thứ đó chính là giấy chứng nhận đăng kí kết hôn?
Của anh ta và Tiểu Bạch đến sáng nay mới lĩnh mà!
Yêu Nghiệt ngồi trên sofa vô cùng nghiêm túc, nhướn mày nói, “Đã nhìn thấy chưa? Quen không?”
Trương Khải Bình nuốt nước bọt, mở ra quan sát, đích thực là giấy chứng nhận đăng kí kết hôn của Cửu Châu, lại lặng lẽ đặt xuống.
Đậu Đậu hoàn toàn sững sờ, lạch bạch chạy qua đó nhìn một cái, bỗng chốc mất đi khả năng ngôn ngữ.
Giấy chứng nhận kết hôn?
Cái thân này còn chưa qua tuổi vị thành niên mà!
Ầy, được thôi, qua hai ba ngày nữa đã là người trưởng thành rồi.
Nhưng mà luật hôn nhân của Cửu Châu rõ ràng viết nữ hai mươi tuổi mới có thể kết hôn!
Trong lúc Đậu Đậu còn nghệt mặt đờ người, Yêu Nghiệt đã thong dong nằm xuống sofa, “Vợ à, em muốn bắt yêu, anh nằm ra đây là được rồi. Nào, bắt đi, bây giờ bắt luôn.”
Trưởng Khải Bình ngượng nghịu, hồi lâu sau mới khụ khụ mấy tiếng, “Ấy, à, thật ngại quá, làm phiền rồi! Tôi đến… là muốn mời mọi người đến uống rượu mừng, mấy hôm trước có đến tìm hai người nhưng hai người đều không ở nhà. Hôm nay Tiểu Bạch đã về nhà mẹ đẻ rồi, bảo tôi qua đây nói với mọi người lần nữa. Hôn lễ được tổ chức vào ngày mai, có thời gian không?”
Đậu Đậu đạp Yêu Nghiệt một cái bảo hắn đừng làm loạn nữa, rồi vội vàng nói với Trương Khải Bình, “Có thời gian!”
Trương Khải Bình hậm hực sờ sờ mũi, nhanh chóng bốc hơi chạy mất.
Mẹ nó, quá đáng sợ rồi, lại còn lĩnh giấy chứng nhận rồi nữa!