Đường Lưu Ly sững sờ, “Ba, sao ba lại đánh con?”
“Đó là do con đáng bị đánh!”
Người đàn ông tuổi trung niên tức giận hằm hằm nói như vậy, vừa quay đầu lại đã vội vàng nói với Đậu Đậu, “Cô Cố, xin lỗi, là tôi dạy dỗ con gái không tốt! Lần cá cược này, chúng ta coi như chưa từng xảy ra nhé.”
Đậu Đậu gật đầu nói được, người đàn ông trung niên lập tức nói cảm ơn. Thế nhưng việc này lọt vào tai của Đường Lưu Ly lại biến thành Đậu Đậu chắc chắn thua rồi cho nên không dám cược, vì thế mới dễ dàng gật đầu như vậy!
Cô ta lập tức lên tiếng, “Tại sao lại coi như chưa từng xảy ra? Đã chịu cược thì phải chịu được thua, lẽ nào cô không chịu được thua?”
Cha Đường gần như tiếc rèn sắt không thành thép, “Con là cái đồ không ra gì! Còn không mau đi cùng ba!”
Đường Lưu Ly hất tay ông ta ra, “Dựa vào đâu chứ? Con không đi!”
Khi nãy cô ta nhìn thấy Đậu Đậu vô cùng bình tĩnh thì còn có chút do dự, vậy thì bây giờ cô ta không có một chút do dự nào nữa.
Lần cá cược này cô ta thắng chắc rồi!
Nếu kết quả đã là thắng chắc rồi, vậy tại sao lại không cược?
Sở Ngọc Bình làm nhục cô ta như vậy, cô ta không còn cách nào khác phải bắt buộc nhẫn nhịn. Nhưng Kim Đậu Đậu thì dựa vào đâu chứ? Cô ta chẳng qua chỉ là một đứa xấu xí con nhà giàu mới nổi, là đứa con dâu bị Cố gia coi khinh mà thôi!
Đám quần chúng ăn dưa hóng hớt sôi máu hừng hực, ai nấy đều ôm dưa cạp cạp ăn, vừa ăn còn vừa nghĩ, rốt cuộc là cược hay không cược vậy? Nếu cược thì rốt cuộc ai thắng đây?
Bọn họ đánh cược khỏa thân đúng không? Đúng không đúng không?
Nếu không có nghe nhầm thì địa điểm khỏa thân còn là trong phạm vi Đế Đô!
Được được, cái này rất được! Với cương vị là quần chúng ăn dưa hóng hớt, bọn họ được tẩm bổ mắt rồi!
Dưới con mắt của đám đông, Đậu Đậu đi đến gần hai cha con đang lôi kéo nhau, “Lần cá cược này cô nhất định phải cược với tôi? Không cần quan tâm đến thể diện của Đường gia, cũng không sợ Cố gia chèn ép Đường gia?”
“Đương nhiên là không!”
“Đương nhiên!”
Hai cha con không hẹn mà cùng lên tiếng. Lúc này ông Đường hắng giọng, “Đường Tống, con còn không mau dẫn nó xuống! Cố gia đã bỏ qua một lần cho Đường gia đã coi như Cố gia rất khoan hồng độ lượng rồi, còn tiếp tục gây rối nữa, còn ra cái thể thống gì nữa?”
“Vâng, bác nói đúng.”
Đường Tống nói xong, vội vàng kéo Đường Lưu Ly đi, “Nghe thấy chưa, mau đi với ba!”
“Con không đi, con muốn đánh cược với cô ta! Cố gia làm khó Đường gia là vì Sở Ngọc Bình chứ không phải là vì cô ta! Cô ta chỉ là đứa con dâu xấu xí mà Cố gia không thèm mà thôi!”
Lại thêm một tiếng bạt tai nữa, mặt của Đường Lưu Ly cứ thế sưng vù lên.
Đường Tống đánh xong, ngơ ngẩn nhìn bàn tay của mình, cắn răng, dằn lòng xuống, “Con có đi hay không hả? Con không đi ba còn...”
“Còn sao nữa? Còn đánh cô ta nữa sao? Được rồi, chẳng qua chỉ là cá cược thôi mà, cháu cược là được chứ gì!”
Đậu Đậu thấy Đường Lưu Ly bị Đường Tống đánh như đánh vào mặt cái trống lúc lắc, kịp thời lên tiếng để cảnh tượng náo loạn này được đẩy đến cuối.
“Chị Lưu Ly nói đúng, chịu cược thì phải chịu được thua! Cháu cũng không thể vì sợ thua mà không cược được.”
“Hừ! Khi nãy sao cô không nói như vậy? Cô thấy tôi mang chứng cứ ra đây rồi nên đâm lao đành phải theo lao chứ gì? Kim Đậu Đậu, tôi nói cho cô biết, cô khiến tôi phải mất mặt như vậy, tôi sẽ không nhẹ tay đâu! Đến lúc đó, tôi sẽ mời truyền thông đến!”