Đường Lưu Ly thấy mọi người đã tới càng lúc càng đông, nhìn đám phóng viên của các phương tiện truyền thông tạp chí tuần san nổi tiếng đều đã tới đầy đủ, cười lạnh một tiếng rồi mở miệng.
“Kim Đậu Đậu, cô muốn khỏa thân để nổi tiếng không ai ngăn cản cô đâu. Bây giờ người đông như vậy, dám cược thì dám nhận thua đi!”
Đậu Đậu nhìn đồng hồ, đã sắp tới buổi trưa, là lúc lưu lượng người Đế Đô nhiều nhất.
Đường Lưu Ly thấy cô nhìn đồng hồ thì càng không thể nhẫn nại, “Dám cược dám thì nhận thua. Kim Đậu Đậu, cô không dám chịu thua?”
Đường Linh Lung nhạy cảm ý thức được có gì không bình thường liền nói, “Lưu Ly! Em gây rối đủ chưa hả? Cứ phải khiến người ta túng quẫn mới chịu sao?”
“Em cứ phải khiến cô ta túng quẫn mới chịu? Chị cả, chị quên ban đầu cô ta đã khiến em túng quẫn như thế nào sao? Em không quan tâm, hôm nay cô ta nhất định phải chạy khỏa thân! Không dám chịu thua thì đừng có cược với em làm gì!”
“Câu nói này tôi sẽ giữ nguyên để trả lại cho cô! Jason, có thể bắt đầu rồi.”
Đậu Đậu nói xong, cửa lớn của Niệm Nô Kiều liền mở rộng, một dàn tiếp tân nam đẹp trai kính cẩn lễ phép nói một câu chào bà chủ, sau đó đều tăm tắp đi ra ngoài đứng thành một hàng. Ai ai cũng ngời ngời khí chất phi phàm, đứng ưỡn ngực ngẩng cao đầu, trong tay còn cầm một quả cầu hoa đỏ rực, nối giữa các quả cầu hoa là một tấm vải đỏ.
Quần chúng ăn dưa hóng hớt bên ngoài bị tình thế đột nhiên xoay chuyển này làm cho sững sờ hết cả, còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy một nam tiếp tân cầm một chiếc khay cổ kính đi tới. Chiếc khay được phủ bởi lụa đỏ, nhìn hình dạng cũng có thể ngầm đoán ra được là một cái kéo.
Quần chúng ăn dưa mắt chữ A mồm chữ O, lặng lẽ cúi đầu cắn một miếng dưa, nối đuôi nhau tìm được chỗ đứng hóng hớt đẹp nhất để tiếp tục trạng thái hóng hớt của mình.
Jason đi ra, khụ, Jason chính là Lăng Đầu Thanh.
Lăng Đầu Thanh đi tới, giơ tay vén tấm lụa đỏ lên, cung kính lễ phép đưa qua, nói, “Bà chủ, giờ đẹp đã tới, có thể cắt băng rồi.”
Đậu Đậu mỉm cười đi lên phía trước, cầm kéo cắt đoạn lụa đỏ ở chính giữa, mỉm cười rất thân thiện và độ lượng với quần chúng ăn dưa, “Các vị, hôm nay là ngày Niệm Nô Kiều khai trương, cảm ơn các vị đã bớt chút thời gian tới đây để góp vui, xin mời vào trong tham quan để xem có cần gì hay không!”
Lời của Đậu Đậu vừa dứt, dàn nam tiếp tân đồng loạt cúi người tăm tắp, “Chào mừng quý khách!”
Không ít trái tim các em gái hóng hớt tại sự kiện thi nhau vỡ vụn, vứt bỏ nhiệm vụ hóng hớt, chỉnh lại xiêm y đi vào trong.
Mọi người đều nói là sản phẩm của Niệm Nô Kiều tốt, nhân lúc nó chưa phá sản thì nhất định phải nhanh tay nhanh mắt cướp sản phẩm!
Nếu không tháng sau nó phá sản thì phải làm thế nào?
Đường Lưu Ly sắp phát điên rồi!
Cắt băng khánh thành? Vậy nên Niệm Nô Kiều không hề phá sản? Trận cược này cô ta thua rồi?
Không thể nào!
Rõ ràng cô ta không còn nguyên liệu nữa cơ mà!
“Nhìn thấy mấy cái tủ chứa đồ trên đầu cô chưa? Đó đều là nơi tích trữ thảo dược quý hiếm trong môi trường chân không vô trùng đó, là nguyên liệu của tháng sau.”
Đường Lưu Ly trừng mắt nhìn, “Kim Đậu Đậu! Cô cố ý! Niệm Nô Kiều của cô rõ ràng là không phá sản, là cô cố ý gài bẫy tôi!”
Câu nói này của Đường Lưu Ly vừa nói ra, không ít phóng viên đã nối tiếp nhau thúc giục thợ quay camera mau quay. Đám đông hóng hớt cũng tin lời cô ta, nghĩ kỹ lại thì hình như thật sự là như vậy!
Đậu Đậu cười một cách rất ngạo mạn: “Tôi gài bẫy cô? Đường Lưu Ly, nói chuyện thì phải dựa vào chứng cứ xác thực. Ban đầu là tự cô nói xấu sau lưng, nói Niệm Nô Kiều này của tôi cầm cự không nổi hai tháng, cô quên rồi sao?”
“Nhưng cô không nên ở trong tình huống rõ ràng biết tôi sẽ thua mà còn cược với tôi để làm tôi bẽ mặt!”