“Rõ! Đa tạ phu nhân!” Lăng Đầu Thanh cao hứng, chạy biến đi tìm vui.
Mặc dù gã trước nay là một người có tiết tháo, nhưng hắn đã xem phim sex cả một đêm rồi! Không biết cái phí này phu nhân có thanh toán không?
Lăng Đầu Thanh đi rồi, Đậu Đậu lại nhìn Lạc Thi Nhã. Cô ta mang một thân đầy dấu vết nhào vào đám phóng viên, công lực của đám phóng viên đó cô cũng đã thưởng thức qua rồi, nhao nhao ầm ĩ hỏi, có thể hỏi cho người ta phát điên lên được!
Yêu Nghiệt chuyển điện thoại của cô thành chế độ im lặng, ẩn thân dẫn cô ra ngoài.
Lạc Thi Nhã xông ra ngoài, cả người trần truồng, có không ít dấu vết xanh xanh tím tím. Cô ta vừa xông vào đám phóng viên thì các phóng viên đã bùng nổ.
Đương nhiên, trước khi bùng nổ, là một giây yên tĩnh đến quỷ dị.
Tin tức này mạnh hơn so với tin tức của Đường Lưu Ly nhiều, nhìn cả người đầy dấu vết này đi, tiểu thư nhà giàu bỏ số tiền lớn mời trai bao nổi tiếng phá thân! Cái tin tức nặng ký này không phải là nói chơi!
Tiếng chụp ảnh tách tách tách tách thi nhau vang lên, lại có thêm một cái bằng chứng cho tin tức giật gân của phóng viên rồi.
Lạc Thi Nhã vẫn chưa hoàn hồn lại, mấy cái micro đã giơ ra trước mặt cô ta.
“Cô Lạc, xin hỏi cô là tự nguyện sao? Thật sự giống như tin đồn, cô bỏ số tiền lớn mời trai bao nổi tiếng phá thân à?”
“Cô Lạc, xin hỏi cô là sau khi bị Sở thiếu vứt bỏ thì nghĩ quẩn như vậy à?”
“Cô Lạc, xin hỏi đây thật sự là lần đầu tiên của cô sao? Liệu có phải là sinh hoạt cá nhân của cô thối nát cho nên mới bị Sở thiếu vứt bỏ không?”
Câu hỏi của phóng viên, câu này trắng trợn hơn câu kia, câu này sắc bén hơn câu kia, suy đoán liên quan tới chuyện này cũng càng lúc càng đi xa hơn.
Lạc Thi Nhã xoay người lại vặn cửa, nhưng cho dù cô ta vặn thế nào cũng không mở được. Cuối cùng cô ta cũng cảm nhận được mùi vị trước đó Đậu Đậu bị phóng viên truy hỏi, một thân một mình, bốn bề thọ địch rồi.
Cô ta sụp đổ khóc nức nở, ngồi xổm dưới đất cuộn tròn người lại, mặc cho người khác hỏi thế nào, cô ta đều không mở miệng nói một câu.
Đậu Đậu cảm thấy không còn ý nghĩa nữa, cô cầm tay Yêu Nghiệt nói, “Chúng ta đi thôi.”
Yêu Nghiệt gật đầu, dắt cô, xoay người rời đi.
Lạc Thi Nhã khóc đủ rồi, cuối cùng chỉ số thông minh cũng online.
Cô ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện. Kim Đậu Đậu và ngài Cửu, rốt cuộc tại sao lại tự dưng xuất hiện ở trên ghế sofa?
Chẳng lẽ bọn họ cũng giống như gia chủ, là số ít người tu đạo trên đời này?
Lạc Thi Nhã siết chặt nắm tay, bừng tỉnh phát hiện ra trong tay cô ta vẫn đang cầm điện thoại di động.
Đúng rồi, vừa rồi Kim Đậu Đậu giơ tay kéo áo choàng tắm của cô ta, nhưng điện thoại của cô ta thì vẫn ở trong tay cô ta!
Bây giờ cô ta sẽ gọi điện thoại cho gia chủ.
Lạc Thi Nhã nhanh chóng ấn số điện thoại của Lạc Lê, điện thoại vang lên hai tiếng, sau đó bị bên kia tắt đi.
Hắn không chịu nghe điện thoại của cô ta?
Được, vậy thì đừng trách cô ta trở mặt vô tình!
Nghĩ đến đây, Lạc Thi Nhã đứng lên, “Nghe đây, mỗi câu nói sau đây của tôi, câu nào cũng đều là thật cả.”
Đám phóng viên yên tĩnh kỳ dị một chút, sau đó rối rít giơ micro ra.
“Trên thế giới này có yêu có quỷ, có ma có phật, hôm nay tôi bị người tu đạo hãm hại.”
Lạc Thi Nhã vừa dứt lời, đám phóng viên đều bật cười.
Có yêu có quỷ, có ma có phật? Còn người tu đạo nữa? Đại tiểu thư của Lạc gia này, không phải là đầu óc có vấn đề đấy chứ?
Nhìn thấy đám phóng viên không tin, Lạc Thi Nhã lấy điện thoại, mở một đoạn video ngắn không rõ ra.
“Mọi người xem cái này rồi sẽ tin, Thiếu soái chính là người tu đạo. Giờ đây anh ta đã hơn hai trăm tuổi rồi.”
Đám phóng viên hóng hớt đần mặt ra, sau khi hoàn hồn lại, vội vàng sai thợ quay phim ở sau lưng giơ cao máy lên quay rõ hơn.