Con trai của Đại Vương mới lớn bao nhiêu chứ? Vẫn chưa đến ba tháng!
Ôi chao, chuyện này thật là, người so với người đáng chết, yêu so với yêu đáng vất mà!
Một đám người lớn hóng hớt đều không chớp mắt nhìn chằm chằm Biển Biển, muốn xem xem rốt cuộc nó khống chế cái nồi trong phòng bếp để làm nóng sữa bò thế nào. Chỗ ăn cơm của bọn họ cách phòng khách gần một gian, tủ lạnh để ở cái gian đó. Biển Biển khống chế cái đĩa gần trong gang tấc, rồi đến khống chế cái tủ lạnh cách ba bước, lại đến phòng bếp cách bảy bước. Không thể không nói, chuyện này vẫn có chút khó khăn.
Nhưng bọn họ đều sai rồi, Biển Biển nghe thấy cần làm nóng sữa bò thì tỉnh bơ nhướn mày.
Lúc mấy người lớn đều đang cảm thấy chuyện này hơi khó, dẫu sao cũng cần phải bật bếp, nó đã xoẹt một cái mở hộp nắp hộp sữa bò ra, đổ sữa vào cái cốc thủy tinh.
Tên Ngốc, Đậu Đậu và Lăng Đầu Thanh đần mặt ra, chỉ có Yêu Nghiệt nhướn mày bày tỏ, “Vẫn chưa coi là ngốc.”
Biển Biển không quan tâm đến hắn, nó dùng hai tay phủ lấy cốc thủy tinh, chưa đến hai phút đã nhấc tay ra, đưa cốc cho Viên Viên, “Sữa ấm, có thể uống được rồi.”
Nhóm ba người hóng hớt ngẩn tò te, biểu thị chỉ số thông minh của mình bị ép nát rồi.
Đặc biệt là Đậu Đậu!
Cô cảm thấy chỉ số thông minh của con trai cô phát triển hơi nhanh quá. Lúc mới sinh ra, nó vẫn còn tranh với Viên Viên để làm anh, mặc dù nghe giọng điệu của nó thông minh hơn Viên Viên nhưng giọng trẻ con vẫn rất đậm. Nhưng bây giờ khoảng cách chỉ số thông minh của hai đứa đã không chỉ cách nhau một level rồi!
Con trai của cô bây giờ đúng là hạt giống tuyển thủ của một anh trai cuồng em gái rồi.
Chẳng lẽ những thứ này đều là kết quả sau hôm Yêu Nghiệt dạy dỗ con trai à?
Đậu Đậu nhìn Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt lập tức hếch cằm ra sức kiêu ngạo, “Ừ ~”
Mau sùng bái anh đây đi! Anh đây chính là ông chồng 24 tốt! Người cha tốt toàn năng của Cửu Châu!
Đậu Đậu, “... Chồng à, anh thật lợi hại!”
Yêu Nghiệt được vợ khen ngợi, lập tức nở mày nở mặt.
Lăng Đầu Thanh cúi đầu và cơm, vẻ mặt sụp đổ nghi ngờ người đàn ông đang đòi biểu dương này rốt cuộc có phải là Đại Vương nhà gã không nữa?
Đại Vương nhà gã rất cao ngạo lạnh lùng rất trâu bò, hở một tí là muốn chém cả nhà người ta! Tuyệt đối không hòa nhã dễ gần giống như bây giờ!
Tên Ngốc cũng ngẩn tò te, “Này? Không phải là nên khen con trai người à?”
Đậu Đậu, “... Á! Biển Biển thật là lợi hại! Đúng là rồng sinh ra rồng phượng sinh ra phượng con trai của chuột sẽ biết đào hang. Giống cha con, đúng, giống cha con!”
Tên Ngốc, “Sao con lại cảm thấy người vẫn đang khen sư thúc công thế?”
Đậu Đậu hận rèn sắt không thành thép trừng Tên Ngốc một cái, cái tên nhóc này đúng là hết thuốc chữa rồi, sao lại không biết nhìn sắc mặt người khác như thế chứ? Nếu như cô không khen người đàn ông của cô, nếu như người đàn ông của cô đổi ý không cho cô đi bắt quỷ nữa thì làm thế nào hả?
Tên Ngốc không hiểu, Lăng Đầu Thanh thì hiển nhiên là hiểu rồi, vì vậy gã hắng giọng, “Khụ, Đại Vương, thuộc hạ phải về rồi, ngày mai còn phải đi làm nữa.”
Nói xong gã nháy mắt với Tên Ngốc, nháy đến sắp co giật rồi Tên Ngốc mới hiểu, “Con cũng phải về đây, ngày mai còn phải đi học nữa.”
Đậu Đậu gật đầu, “Ừ, sắp có thành tích thi tháng rồi, mong là lọt được vào top 20.”
“Ôi chao, người có sư thúc công rồi mà! Nếu như chép y nguyên lại còn có thể trượt được thì mới là lạ đấy!”