Nhưng ngày đầu tiên nhảy cấp đã công khai trốn học như vậy, không tốt lắm nhỉ?
Đậu Đậu nhìn Yêu Nghiệt như vậy, Yêu Nghiệt nhướn mày, sau đó...
Sau đó Lăng Đầu Thanh liền biến thành cô, lặng lẽ ẩn thân tiến vào lớp 12/9.
Đậu Đậu, “...”
Được lắm! Lăng Đầu Thanh toàn năng!
Trước khi đi Đậu Đậu nhìn Yêu Nghiệt: Vương Yên Nhiên có hành động gì thế?
Yêu Nghiệt khẽ cau mày, “Không rõ lắm, hỏi Tứ Bất Tượng xem.”
Đậu Đậu hỏi Tứ Bất Tượng, sau đó lập tức muốn yên tĩnh.
Yêu Nghiệt thấy sắc mặt cô xoắn xuýt, nhướn mày, hỏi, “Sao thế?”
“Cô ta muốn trộm thuốc mỹ phẩm, có điều bây giờ vẫn chưa đạt được mục đích. Hơn nữa, người chỉ huy sau lưng là Đường Lưu Ly.”
Nói đến đây, Đậu Đậu không thể không oán trách hai câu. Con nhỏ Vương Yên Nhiên này được lắm! Đầu tiên là Lạc Thi Nhã, sau đó là Đường Lưu Ly, chỉ cần cho tiền thì thật sự ai cô ta cũng không từ chối nhỉ?
“Định làm thế nào?”
“Cứ đi xem sao đã rồi nói, nếu như hôm nay cô ta không làm được vậy thì không cần để ý đến cô ta, xem cô ta còn có thể cùng Đường Lưu Ly giở trò gì. Nếu như hôm nay cô ta làm được… Khụ, anh trưng ra cái vẻ mặt gì thế hả?”
“Ha ha, em tiếp tục đi.”
Cái vẻ mặt đó của Yêu Nghiệt đâu có phải là em cứ tiếp tục đi chứ?
Vẻ mặt đó của anh viết rõ ràng: Nếu em còn dám nói nữa thì đêm nay có thể không cần ngủ nữa!
Đậu Đậu run rẩy, vội vàng kéo tay hắn, “Đi đi đi, đến đó rồi nói, hì hì hì, đến đó rồi nói.”
Cô không phải là một người biết nhìn mặt người khác, nhưng cái kẻ mà cô nhìn sắc mặt lại không phải là người.
Cô đã nghĩ kỹ trong lòng rồi, nếu như hôm nay nhìn Vương Yên Nhiên không thuận mắt thì sẽ mặc kệ cô ta, xem xem Đường Lưu Ly trộm thuốc mỹ phẩm rồi thì có thể giở được trò gì.
Nếu như hôm nay cô nhìn Vương Yên Nhiên thuận mắt, vậy thì ngại quá, cô sẽ cho thêm ít nguyên liệu vào thuốc mỹ phẩm. Vương Yên Nhiên thuận mắt như vậy yêu cái đẹp như vậy, trộm được thuốc mỹ phẩm rồi nhất định sẽ không nhịn được mà tự dùng trước.
Thuốc của Niệm Nô Kiều không phải là phương thuốc như những sản phẩm khác, đó là nước đan dược mà cô chế biến ra. Nếu như không thêm ít họa vào trong đó hại Vương Yên Nhiên thì cũng quá có lỗi với quần chúng hóng hớt rồi đúng không?
Sau lưng Vương Yên Nhiên chợt lạnh, cô ta hắt hơi một cái, dụi dụi mũi, cứ cảm thấy có một loại dự cảm không tốt. Rất nhanh cô ta đã tự an ủi bản thân, nhất định là do cô ta quá căng thẳng cho nên mới như vậy.
Hừ hừ, Kim Đậu Đậu, cô tưởng là cô có thể nghiên cứu chế tạo ra những thuốc đó là lợi hại lắm à? Cho cô hung hăng càn quấy này, cho cô mắt chó khinh người này, đợi thuốc đến tay Đường Lưu Ly rồi, xem cô lấy cái gì ra mà đắc ý!
Vương Yên Nhiên nghĩ như vậy, cười tươi như hoa bóp vai cho nhân viên nam trước mặt, vừa bóp vừa nghĩ, lấy được hai trăm nghìn của Đường Lưu Ly rồi, thế là bây giờ cô ta đã có bốn trăm nghìn, đợi lấy trộm được thuốc nữa thì nhất định cô ta sẽ có được nhiều tiền hơn.
Không đúng, lấy trộm được thuốc rồi thì cô ta nhất định phải dùng trước.
Mặc dù Kim Đậu Đậu đáng ghét nhưng hiệu quả sản phẩm của Niệm Nô Kiều lại quá rõ ràng!
Cô ta không mua được, lấy trộm được thuốc siêu cấp đó còn không được dùng à?
Nghĩ đến đây, tay cô ta càng nhẹ nhàng hơn, “Anh Lập, anh nói thuốc mỹ phẩm đó là nước đựng trong bình á, làm sao có thể chứ? Nếu như là nước thì làm sao có thể có hiệu quả như vậy được đây?”
Người đàn ông được cô ta gọi là anh Lập đó khẽ cười, giơ tay kéo cô ta vào lòng, một bàn tay to du ngoạn trên cơ thể dậy thì xinh đẹp của cô ta.
Vương Yên Nhiên đè nén sự căm ghét trong lòng xuống, dù sao cũng chỉ là sờ thôi, có thể hỏi được tung tích của phương thuốc điều chế thì cũng đáng. Chỉ cần không phải là bán thân, cô ta vẫn không bị coi là phụ nữ xấu! Tương lai chuyển vận rồi thì vẫn có thể gả vào nhà giàu làm phu nhân như cũ.
Có điều, tại sao người đàn ông này chỉ ăn đậu hũ mà không nói nữa thế hả?
Vương Yên Nhiên lại mềm giọng, “Anh Lập, người ta cũng muốn xem xem cái thuốc đó như thế nào...”