Quần chúng cắn hạt dưa đầu tiên là vui mừng sau đó lại buồn bã, vui mừng là vì có thể làm khách VIP, buồn là không biết rốt cuộc đến khi nào mới được làm cái VIP này.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, tiểu thư phu nhân nhà mình đều là người có tiền ở Đế Đô, làm thẻ VIP chắc cũng không thành vấn đề mới đúng.
Quần chúng cắn hạt dưa rối rít tin Đậu Đậu, yên tâm đi về nhà.
Phu nhân hai nhà Vương Tôn cầm sản phẩm, đi trả tiền. Mặc dù Đậu Đậu kiên quyết bán cho bọn họ theo giá mua nhưng bọn họ vẫn kiên trì nhất định phải theo như giá cao nhất mà Tô gia vừa ra. Hai bên không ngừng tranh chấp, Đậu Đậu kiên yêu cầu nhân viên thu ngân chỉ quẹt một triệu.
Nhưng hai người vừa đi không bao lâu, điện thoại của Đậu Đậu đã nhận được hai lần mười triệu tiền chuyển khoản rồi. Không phải chuyển vào tài khoản công ty mà là chuyển vào tài khoản của cô!
Không cần chia hoa hồng cho nhân viên cũng không cần nộp thuế.
Ôi chao, hai dì này thật là biết cách làm người mà! Được lắm được lắm, cô rất hài lòng!
Nhưng mà...
Sắp cuối tháng rồi, cô đi đâu mà tiêu hai mươi triệu này đây?
Yêu Nghiệt vỗ vai cô, “Hay là cứ đến Yêu Đô một chuyến trước, rồi mua một căn biệt thự. Dù sao anh cũng không muốn để em ở nội trú, nếu như em ở nội trú, làm sao thực hiện nghĩa vụ vợ chồng được chứ.”
Đậu Đậu, “... Ông nội anh!”
Trong đầu có thể đừng suốt ngày nghĩ đến mấy thứ ô nhiễm đen tối đó được không hả?
Có điều Yêu Nghiệt nói đúng, cô phải mua nhà ở Yêu Đô. Nếu như cô ở nội trú, vậy chẳng phải là ngày nào cũng phải giấu hai đứa bé đi à? Việc “ngược đãi” con này, cô cự tuyệt!
Yêu Đô gần biển, hay là mua một căn biệt thự cạnh biển đi!
Yêu Nghiệt nhìn thấy vợ bị hắn thuyết phục rồi, trong lòng vô cùng hài lòng.
Vừa rồi hắn còn nghĩ, nếu như không thể thuyết phục được vợ thì sẽ đổi cách khác: Ngủ để thuyết phục!
Cho nên, hắn trong hài lòng còn mang theo chút thất vọng.
Đậu Đậu lập tức cầm điện thoại gọi cho Sở Ngọc Bình. Sau khi hỏi được số điện thoại của hai dì nhà Vương Tôn xong, cô vội vàng gửi tin nhắn cám ơn. Hơn nữa còn bày tỏ sau này Niệm Nô Kiều có sản phẩm mới nhất định sẽ thông báo cho bọn họ đầu tiên.
“Không ngờ cô gái nhỏ Kim Đậu Đậu này còn thật sự lợi hại như vậy. Không giả bộ làm màu, đưa tiền nó cũng nhận, cũng không giả bộ hỏi số thẻ của chúng ta nói muốn chuyển lại. Thái độ rất thản nhiên chân thành, thật không giống với cái lứa tuổi này của nó.”
“Ừ, quân tử yêu tài, lấy đó làm đạo. Sản phẩm của nó đáng với cái giá này. Trước kia tôi còn tưởng là nó trèo cao, bây giờ xem ra tôi đã sai rồi.”
“Sai cái gì, ai chẳng có lúc nhìn sai chứ? Đáng tiếc, nó sắp kết hôn rồi.”