Nếu là lúc bình thường thì nhất định cô sẽ cự tuyệt. Nhưng bây giờ cô là ma đó! Không chắc lúc nào sẽ biến ác và hủy diệt thế giới.
Cho nên, phải làm thì cứ làm đi...
Kết quả là lại lăn giường đến hơn nửa đêm, rồi cô mới đi tìm Chu công nói chuyện lý tưởng đời người.
Sáng sớm hôm sau, Đậu Đậu đến trường đi học. Kim San đã biến mất rồi, bọn họ cũng không cần phòng ngày phòng đêm nữa. Đậu Đậu xin hủy bỏ việc theo sát bảo vệ, ban đầu Yêu Nghiệt không đồng ý. Nhưng mà hắn nghĩ đến việc có thể dùng cơ hội này nói chuyện lý tưởng đời người với anh vợ hắn nên cũng đồng ý.
Dù sao bên người vợ còn có một con lừa ngốc vào thời khắc mấu chốt sẽ xác chết vùng dậy.
Khụ…
Chính là cái con nửa người nửa ngựa đó.
Yêu Nghiệt hiếm khi không đến trường học với Đậu Đậu, Đậu Đậu như một con ngựa hoang được tháo dây cương vậy, chuẩn bị mạnh tay làm một cuộc lớn!
Sau khi nhảy lớp, theo lý thuyết cô phải đi đến lớp 12/9. Nhưng không phải là cô muốn trả thù Vương Yên Nhiên sao, cho nên trước khi đi học thì trở về thăm lại chốn xưa một chút.
Đối với chuyện Đậu Đậu đến, hình như Vương Yên Nhiên rất giật mình.
Cô ta không ngờ Kim Đậu Đậu sẽ đến tìm cô ta nhanh như vậy. Không phải cô nên sứt đầu mẻ trán hay sao?
Vấn đề bây giờ của Niệm Nô Kiều không chỉ là chuyện khách hàng bị mọc các vết lốm đốm mà còn có vấn đề an toàn sản phẩm nữa!
Tâm tư xoay chuyển trăm nghìn vòng nhưng Vương Yên Nhiên vẫn cười ha ha chào hỏi một câu.
Đậu Đậu cũng diễn với cô ta, mỉm cười nói xin chào.
Nhóm quần chúng cắn hạt dưa trong lớp lại ngồi không yên.
Ôi! Nhìn tia sét đánh nhau xẹt xẹt tóe ra lửa luôn kìa, hai người này có vấn đề! Tuyệt đối có vấn đề! Hơn nữa trước khi sản phẩm của Niệm Nô Kiều bộc phát ra vấn đề về chất lượng và vấn đề mọc lên các vết lấm tấm thì Vương Yên Nhiên cũng đã mọc ra các vết lấm tấm đó rồi!
Có phải là do cô ta dùng trộm sản phẩm của Niệm Nô Kiều trước rồi đúng không?
Nghĩ như vậy, đám quần chúng cắn hóng hớt như được thám tử lừng danh Conan nhập vào, lần theo dấu vết để suy đoán, mọi người đều có thể sáng tác ra một vở kịch hay.
Bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm Đậu Đậu, nào là gián điệp thương nghiệp, nào là tin tức thương nghiệp, có người thấy Vương Yên Nhiên không đúng, có người lại nghĩ Đậu Đậu ỷ thế hiếp người, ý tưởng gì cũng có.
Nói tóm lại, dựa theo tình tiết của kịch bản trong lòng bọn họ phát triển tiếp, hai người này sẽ mở ra tiết tấu cào xé đánh nhau.
Nhưng mà Đậu Đậu chỉ vỗ lên vai Vương Yên Nhiên, nói nhà cô ta gặp chuyện không may cũng không cần liều mạng như vậy, rồi còn bày tỏ đồng tình an ủi cùng với cảm thông, còn nói Niệm Nô Kiều sẽ cho cô ta một khoản bồi thường.
Nhóm quần chúng cắn hạt dưa quần đều mang vẻ mặt mờ mịt, Vương Yên Nhiên lại càng trợn tròn mắt ngây ra như phỗng.
Nếu không phải còn có một phần lý trí ở đây thì cô ta dứt khoát đã xù lông trong vòng một giây trực tiếp hỏi Đậu Đậu không phải cô tới tìm tôi để gây chuyện à?
“... Cảm ơn, cám ơn cậu.”
“Không cần cảm ơn không cần cảm ơn đâu, đây đều là điều mà tôi phải làm.”
Bàn tay Đậu Đậu để ở trên vai của Vương Yên Nhiên nắm lại thật chặt, mãi đến khi Vương Yên Nhiên bị đau, lúc này mới chậm rãi thả nắm tay ra, “Tôi đi học trước đây, cô nên bảo trọng, không nên hoài nghi đời người! Nhất định phải cười sống tiếp đó nha!”
Khóe miệng Vương Yên Nhiên co rút, “... Cảm ơn.”
Nhất định là Kim Đậu Đậu là đã biết rồi! Nhất định là thế! Rõ ràng cô ta cũng đã hoài nghi cô, vì sao còn chịu đựng không ra tay chứ? Lẽ nào cô ta đang giấu chiêu gì đó?
Vương Yên Nhiên nghĩ đi nghĩ lại mà vẫn không nghĩ ra, ngồi xuống, vừa định tìm danh thiếp của Đông Quách tiên sinh mà Đường Lưu Ly giao cho cô ta ở trong ví tiền thì bỗng phát hiện không thấy ví tiền của cô ta đâu nữa!
“Ơ? Ví tiền của ai đây?”
Một người qua hành lang lớp học cầm một cái ví tiền màu hồng phấn, nghi hoặc nhìn một cái, vừa muốn đặt lên trên bục giảng thì đã thấy Vương Yên Nhiên chạy tới.
“Tớ tớ, đây là ví tiền của tớ!”
Nhất định là vừa nãy không cẩn thận làm rơi.