Ăn cơm xong, Tên Ngốc tiếp tục quay về trường học nốt tiết học buổi chiều, còn Đậu Đậu thì xin nghỉ để đi chụp ảnh cưới bù với Yêu Nghiệt.
Lần trước xảy ra chuyện, trong lòng Yêu Nghiệt vẫn còn sợ hãi, nên bây giờ lúc nào cũng đi theo bên cạnh cô, lăn qua lăn lại một buổi chiều, cuối cùng đã hoàn thành được nhiệm vụ.
Đậu Đậu eo mỏi lưng đau, ngồi phịch ở trên ghế sofa uống trà, gọi điện thoại cho Sở Ngọc Bình. Lần trước khi bà ở tiệm chụp ảnh cưới suýt nữa bị Lạc Thi Nhã bay ra đập phải, Cố Thanh Vân đã biết cho nên nghiêm lệnh cấm bà lần này không được dính vào nữa.
Nhưng chuyện này không quan trọng, quan trọng là Đậu Đậu đã chụp ảnh cưới xong, chưa tới một tuần nữa là sẽ cử hành hôn lễ rồi. Con gái của bà kết hôn, cho dù là con gái nuôi thì nhất định cũng phải làm thật lớn, để mọi người đều phải biết.
Bà tính toán thời gian, hình như cũng sắp tới thời gian phát thiệp mời rồi nhỉ.
Sở Ngọc Bình gọi điện thoại hỏi Đậu Đậu còn muốn mời người nào nữa không, Đậu Đậu do dự một chút, nói, “In thêm thiệp mời Vân Tung đại sư nữa đi. Vân trong đám mây, tung trong tung tích.”
“Vân Tung đại sư là ai vậy?”
“Ông ấy là… là một đại sư coi bói, là cái loại rất lợi hại đó! Không phải mẹ muốn Trường Sinh và Lý Thanh bên nhau sao? Đến lúc đó nếu như ông ấy tới thì có thể để ông ấy bói cho một quẻ.”
“Được! Đưa đến chỗ nào?”
“... Đưa cho con là được, con sẽ đưa tới cho ông ấy.”
Sở Ngọc Bình vốn còn muốn hỏi thêm, nhưng thấy Cố Thanh Vân nháy mắt với bà thì dứt khoát ngậm miệng lại.
Đậu Đậu không phải là người bình thường, có rất nhiều chuyện chắc chắn không tiện nói, nếu như bà hỏi thì chẳng phải làm khó cô sao?
“Sau khi in ảnh xong thì mẹ để Abel đưa qua cho con. Được rồi, Minh Hiên đã trở về, ông ngoại bà ngoại con rất vui. Hơn nữa con sắp kết hôn nên cuối tuần này họ cũng muốn gặp con.”
Khóe miệng Đậu Đậu giật giật, yếu ớt nhìn Yêu Nghiệt, thấy vẻ mặt hắn không thay đổi gì thì lúc này mới nói, “Vâng, con biết rồi ạ.”
Sau khi cúp điện thoại, Đậu Đậu xê dịch đến bên người Yêu Nghiệt, “Lão Cửu, anh không tức giận đấy chứ?”
Yêu Nghiệt sửng sốt, rồi lắc đầu, “Không có.”
“... Anh đang suy nghĩ gì cái gì vậy?”
Không phải là hắn không tức giận mà là hắn đang thất thần nghĩ gì đó, không nghe được cô nói cái gì.
Yêu Nghiệt bất đắc dĩ kéo cô vào lòng...
Thừa dịp vợ đi học không có ở nhà, hắn đã đi đến Hội Tụy tìm Thượng Quan Lăng Mạch, có lẽ bây giờ nên gọi cậu ta là Mạch Lăng. Mạch Lăng nói cho hắn biết tất cả Ma Tộc đều là sau khi gặp được tình cảm chân thành rồi thì sẽ hoàn toàn thành ma.
Ma Tộc trời sinh dũng mãnh thiện chiến, không có tình yêu, sức mạnh sẽ tăng thêm gấp bội!
Nhiễu Lan Đằng là ma khí của quý tộc Ma Vực, ăn tình yêu mà sinh, gặp tình yêu mà lớn. Nó sẽ giúp Ma Tộc chém đứt tơ tình, xóa bỏ tình cảm chân thành, tắm máu sống lại...
Mạch Lăng tuyệt đối không nói toàn bộ sự thật cho hắn biết, cậu ta chỉ nói một phần, mưu đồ dọa hắn lùi lại, bảo hắn chuẩn bị tốt tâm lý bị vứt bỏ.
Nhưng hắn không phải là người dễ dàng bị dọa sợ!
Nghĩ tới đây, Yêu Nghiệt hắng giọng, nói với Đậu Đậu, “Anh đang nghĩ... có nên đi lấy lòng anh vợ hay không?”
“... Anh ta không phải anh của em.”
“... Được được được, không phải ~ “
“Cho dù phải thì em cũng không cho anh đi lấy lòng anh ta đâu.”