Đậu Đậu nói xong thì dừng một chút, bổ sung, “Anh không cần đi lấy lòng bất kỳ kẻ nào cả, anh lấy lòng ai em đều không vui!”
Người cô yêu nên cao ngạo lạnh lùng, không cần phải nhìn sắc mặt của bất kỳ kẻ nào cả!
Yêu Nghiệt nghe vậy thì tay nắm lại thật chặt, bất an trong lòng bị lời nói của cô cọ rửa từng chút một, dần trở nên nhạt đi cho đến khi hoàn toàn biến mất.
Hắn sẽ thắng, dù cô thực sự quên hắn thì hắn vẫn sẽ thắng!
Hắn có đầy đủ lòng tin… để cho cô yêu hắn một lần nữa.
Hắn đã làm được một lần rồi không phải sao? Vì sao còn phải bất an nữa chứ?
Yêu Nghiệt lập tức vui vẻ, trong lòng hắn trở nên thanh thản rồi thì lại muốn đi trêu chọc vợ, “Như vậy sao được? Không nịnh nọt anh vợ cho tốt, anh ta không cho anh ở cùng với em thì làm sao bây giờ?”
Đậu Đậu nghiêm túc suy nghĩ, đáp lại cho Yêu Nghiệt ba chữ, “Đánh anh ta!”
Yêu Nghiệt bật cười, Đậu Đậu khó hiểu nhìn hắn, nhìn một lúc thì khuôn mặt lại đỏ cả lên.
Thật sự là... ánh mắt của cô quá tốt!
Nhìn người đàn ông mà cô tìm được đi, không chỉ có da trắng khuôn mặt đẹp chân max dài, mà ngay cả răng cũng tốt mức không thể phản đối.
Yêu Nghiệt thấy thế thì giật khóe miệng, “Răng á?”
Đậu Đậu thấy sắc mặt của hắn không được đẹp cho lắm thì do dự một chút, nhưng vẫn gật đầu, “À... Em là nói răng anh vừa đẹp vừa trắng sáng!”
“... Vợ à, mua gia súc thì mới nhìn răng thôi.”
Đậu Đậu ghé vào lỗ tai của hắn nói một câu, “Anh chính là gia súc mà ~ “
Mí mắt Yêu Nghiệt run lên, rõ ràng là nghe hiểu, hơn nữa hiếm khi xấu hổ login, đến tai cũng đỏ cả lên.
Đậu Đậu càng nhìn càng cảm thấy người đàn ông nhà mình chỗ nào cũng tốt hết, nhịn không được cắn hắn một cái. Cô chỉ mới cắn một cái thôi đã khiến cho Yêu Nghiệt không muốn nói chuyện mà chỉ muốn làm trâu làm ngựa.
Cũng may hắn còn có mấy phần lý trí, cho dù là xxx thì thế nào cũng phải để vợ hắn ăn cơm no đã không phải sao?
Vì vậy, hắn mang theo hai cái lỗ tai đỏ bừng gọi cơm ngoài...
Sau đó Đậu Đậu tổng kết ra một quy luật, người đàn ông của cô lúc đen tối thì có vẻ da mặt dày, nhưng trên thực tế thì lại vô cùng thuần khiết.
Thấy đã sắp đến cuối tuần, Đậu Đậu còn chưa đi đến Sở gia dạo một vòng thì người của Đường gia đã tìm tới cửa trước rồi. Ông Đường không ngồi yên được nữa, nói thế nào thì cũng là cháu gái ngoại nhà mình, cũng sắp kết hôn rồi, tại sao vẫn còn không thể nhận bọn họ chứ?
Khi đó Đậu Đậu đang suy nghĩ làm sao để chỉnh được Đường Lưu Ly, vừa mở cửa đã thấy anh em của ông nội Đường Lưu Ly đứng ở cửa nhà cô.
“Ông Đường, ông đến đây có chuyện gì sao?”
“Ông ấy đến để bảo em về nhận tổ quy tông.”
Thượng Quan Lăng Mạch nhô ra ở phía sau, trên mặt mang nụ cười bỉ ổi, thật sự là mất hình tượng đến cực điểm!
Trước đây, mặc dù Thượng Quan Lăng Mạch không được gọi là nam thần cao lãnh nhưng không thích nói không thích cười. Bây giờ cười thành như vậy, cái dáng vẻ bỉ ổi này nhìn thế nào cũng thấy thiếu đánh mà!
Vẻ mặt Đậu Đậu tràn đầy ghét bỏ, Thượng Quan Lăng Mạch lại tự cho là quen thuộc chen vào trong, “Sao nào, em không mời ông ngoại vào ngồi à? Càng lớn càng không lễ phép.”
Đậu Đậu quả thật là muốn điên rồi, cực kỳ muốn đáp trả cho cậu ta một câu bà đây quen anh sao? Nhưng mà cô không thể, cô còn không biết người đàn ông của cô có đánh thắng được cậu ta không?
Cho nên…
“Anh đánh thắng được anh ta không?”