Vài phút sau, Minh Châu tỉnh lại, phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ, còn có cả tiếng nước róc rách chảy từ trong phòng tắm truyền ra, trên người còn mặc một bộ đồ ngủ nam rộng lớn, trong lòng cô vô cùng hoảng sợ.
Ngay lúc này, tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng lại, cửa phòng tắm bật mở, một người đàn ông bước ra, trên người không mặc quần áo, chỉ quấn hờ hững một chiếc khăn tắm quanh hông, làn da màu đồng chắc khỏe, cơ thể cũng thuộc dạng đẹp, gương mặt sáng sủa, mái tóc ướt rũ xuống phần trán trông hết sức quyến rũ.
Bỗng nhiên kí ức trong con hẻm nhỏ bắt đầu ùa về trong đầu cô gái nhỏ, hình ảnh người chú tên Văn Long mới gặp một lần vì cứu cô mà ra tay đánh cho ba tên côn đồ không rõ sống chết.
Kí ức chỉ đến đó, bây giờ Minh Châu lại ở trong một căn phòng xa lạ, đồ trên người đã bị thay, lại thêm chú Long bước từ phòng tắm ra trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm khiến cô không khỏi nghi hoặc liệu cô và ông chú này có xảy ra quan hệ, trong lúc cô ngất ông chú kia đã chà đạp lên thân thể của cô.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chú Long là người tử tế khi cô tiếp xúc không thể nào làm chuyện đó được, theo như cô biết thì sau khi quan hệ lần đầu thân thể sẽ rất đau, nhưng cô lại chẳng thấy đau mà ngược lại rất bình thường.
Vậy thì đồ trên người cô ai thay? Tại sao chú Long lại ăn mặc như vậy?
"Tỉnh rồi sao?" Văn Long hỏi cô gái nhỏ đang ngơ ngác ngồi trên giường.
Minh Châu bị câu nói của Văn Long đá văng ra khỏi dòng suy nghĩ, miệng lắp bắp mà nói:
"Chú...chú...quần áo của...của cháu...sao chú...lại mặc như vậy? Sao cháu...lại ở đây? Đây là đâu?"
"Đây là nhà của tôi, tôi cứu em đưa về đây." Hắn nói.
Nhìn mặt cô gái nhỏ tràn ngập sự nghi hoặc, ánh mắt dò xét kia nhìn hắn chằm chằm, không nhịn được hắn trêu cô gái kia:
"Quần áo của em là do tôi thay, phải công nhận cơ thể em rất đẹp đó."
"Chú...chú...bỉ ổi." Minh Châu nói.
Nói xong cô gái đứng dậy tiến tới chỗ hắn, tặng hắn một cái tát. Người con gái này thật to gan, đây là người con gái đầu tiên dám tát hắn, khiến cho hắn vô cùng thích thú.
"Em tát tôi, tôi cứu em, đưa em về đây, thay đồ bẩn cho em, em không cảm ơn còn tát tôi." hắn nói.
"Chú...chú..." Minh Châu cứng họng không nói được gì, uất ức mà khóc.
Thấy Minh Châu Khóc, Văn Long lúc này mới ngừng sự trêu đùa của mình nói:
"Đùa em thôi, quần áo của em là do nữ người làm thay."
Minh Châu nghe xong thì ngừng khóc, nhưng trong đầu cô vẫn còn nghi vấn, cô nói luôn:
"Vậy tại sao chú lại ăn mặc như vậy?"
Nghe được câu hỏi, Văn Long bật cười:
"Trên người tôi dính máu, không tắm rửa để đấy cho thành cá mắm à?"
Minh Châu nghe thấy lời này thì thở phào nhẹ nhõm, thì ra chuyện không phải như cô nghĩ.
Nhìn thấy cô gái nhỏ như vậy, Văn Long lên tiếng:
"Hay em nghĩ về một chuyện khác?"
Minh Thư nghe vậy thì như thể là bị ai đó phát hiện ra chuyện xấu của mình, cô giật mình phản bác vội:
"Không có, cháu không có."
Nhìn cô gái bị nói trúng thóp mà lắp bắp phản bác lại khiến Văn Long cảm thấy vô cùng vui vẻ.
"Vậy sao? Có cần tôi thực hiện theo ý nghĩ xấu xa của em không?" hắn nói.
"Không cần, không cần đâu." Minh Châu vội nói.
"Ồ, vậy mà bảo không nghĩ chuyện khác."
Minh Châu bị Văn Long nói xấu hổ đến đỏ mặt, mặt như trái cà chua chín trông hết sức đáng yêu.
Ngại quá, Minh Châu chạy vội đi, nhưng khi vừa chạy qua người Văn Long, cô gái nhỏ vô tình quệt tay làm rơi chiếc khăn tắm được quấn hờ hững trên người hắn ta, toàn bộ thân thể của Văn Long lộ ra trước mặt cô gái nhỏ.
Minh Châu lấy hai tay che mặt, nói:
"Cháu không cố ý đâu, xin lỗi chú."
Nói rồi cô gái toan định chạy đi thì bị Văn Long ôm lại thật chặt, bế lên giường, dùng thân thể đè lên trên người cô gái. Cậu nhỏ của Văn Long đã bị cô gái này làm cho thức giấc mà ngóc đầu lên, cứ thế mà cà vào vùng kín của cô gái khiến cho cô gái giật mình.
Lớp quần áo ngủ mỏng manh nên Minh Châu cảm nhận được rất rõ cái thứ đang chọc vào người mình kia, rất to, rất nóng.
"Em làm bạn gái tôi đi." Văn Long bất ngờ nói.
Minh Châu vì câu nói của Văn Long mà ngơ ngác.
"Không làm." Minh Châu gân cổ họng mà nói.
"Hửm."
Văn Long hửm một tiếng rồi đưa cái thứ kia chà xát vào vùng tâm tư kín đáo của cô hơn, vì cơ thể Minh Châu rất nhạy cảm, lại còn chịu kích thích từ phía Văn Long nên chẳng mấy chốc cơ thể đã sinh ra phản ứng dữ dội, đây cũng là lần đầu cô bị như vậy nên rất khó chịu.
"Làm bạn gái tôi." Văn Long nói lại lần nữa.
"Không làm, cháu sẽ không làm bạn gái chú." Minh Châu cứng miệng nói.
Một lần nữa sự chà sát mạnh kia lại diễn ra khiến cho Minh Châu không chịu nổi mà há miệng thở dốc, nhân cơ hội, Văn Long hôn lấy đôi môi đỏ mọng của cô tham lam mà mút lấy mút để, dùng lưỡi khuấy đảo bên trong khoang miệng của cô gái nhỏ, thăm dò, kham phá mọi ngóc ngách.