Cuối cùng thời gian ôn tập cũng kết thúc, bây giờ đã đến ngày thi. Ai nấy đều vội vã xem laik bài, trong thời gian ôn tập Hàn Phong cũng trao đổi kiến thức qua lạo với Mộc Hạ rất nhiều.
Phải nói những gì Mộc Hạ giảng dạy Hàn Phong tiếp thu rất nhanh, tư chất này nếu mà cố gắng học tập sẽ trở nên rất giỏi. Hàn Vũ thì ở một bên ngeh chẳng hiểu motip gì về thế giới này nữa, cậu thật sự bị điếc tạm thời ngôn ngữ của hành tinh mẹ.
Thật trùng hợp môn thi Văn buổi sáng, hai người lại cùng phòng, hai người ngồi cũng sát bàn của nhau. Mộc Hạ cũng không run, Hàn Phong cũng vậy, nhưng vì muốn động viên cậu bạn cùng bàn của mình.
Mộc Hạ liền lôi trong túi áo ra một viên kẹo dẻo vị đào mà cậu mới làm đưa cho Hàn Phong, cậu nhẹ nhàng giật nhẹ tay áo của hắn. Sau đó lén lút mà nói.
"Cố lên"
"Cảm ơn bạn cùng bàn"
Hàn Phong nhận được kẹo thì cuời rất tươi, nhìn qua cũng biết đây là kẹo nhà làm chứ không phải kẹo mua ở ngoài. Giờ làm bài cũng đến, giám thị rà soát một lượt khắp phòng và cả học sinh. Sau đó mới bắt đầu phát tờ làm bài.
Hồi chuông tiếp theo vang lên thì đề cũng được truyền xuống, Mộc Hạ vẫn như cũ bình tĩnh, tự tin. Hết một phút sau khi đọc qua đề. Mộc Hạ nhanh chong đặt bút mà lướt trên mặt giấy trắng.
Rất nhanh sau 2 phút đã hoàn thành các cậu trắc nghiệm và cần thêm 15 phút để hoàn thành hai bài viết ở bên dưới. Nhàm chán nhìn lên đồng hồ, cậu lật lại tờ giấy kiểm tra thông tin một lần nữa rồi lên nộp bài, nộp xong thì trước con mắt ngỡ ngàng và thán phục của đám bạn đồng trang lứa mà đi ra ngoài.
Vụ việc này khiến phòng thi xôn xao một lượt, chưa kịp để bọn họ định thần. Năm phút sau Hàn Phong cũng nộp bài, đi ra khỏi phòng thi thì thấy Mộc Hạ đang đứng đó chờ.
Hàn Phong vui vẻ chạy tới, hai người nói qua nói lại vài cậu rồi cùng nhau xuống căn tin đợi Hàn Vũ.
Phải mất rất lâu, sau khi chuông kết thúc giờ thi vang lên Hàn Vũ mới bơ phờ như một bóng ma mà xuất hiện. Cậu ta uể oải nằm gục trên bàn ăn mà oán than.
"Lần này xong thật rồi, tạm biệt tiền tiêu vặt, tạm biệt xe phiên bản giới hạn"
Tự kỷ một hồi thì Hàn Vũ lấy lại tinh thần để ăn cơm lấy lại sức chiều chiến môn Toán và môn Anh. Hai người Hàn Phong và Mộc Hạ đã dùng xong bữa trưa trước nên bây giờ hai người chỉ uống nước để chờ Hàn Vũ ăn xong mà thôi.
Hàn Vũ lấp đầy chiếc bụng đói, sau đó mới trấn tĩnh bản thân mà nói chuyện với hai người bạn thân của mình.
"Hai cậu làm bài được không, đề khó thật đấy chớ chả đùa được"-Hàn Vũ
"Tôi làm mất 20 phút, đề không khó như tôi tưởng "-Mộc Hạ nhàn nhạt nói, mắt vẫn dán vào quyển sách toàn là chữ tiếng Pháp trên tay
"Tao cũng sương sương, ra sau cậu ấy năm hay mười phút gì đó"- Hàn Phong cợt nhã mà trả lời
Nhờ câu trả lời của hai vị đương sự trước mặt mà Hàn Vũ đã hoá kiếp, đúng là thi xong thì chỉ có mà xuân này con không về đúng chuẩn học sinh yếu.
Không tám nhảm được lâu, Hàn Vũ quyết tâm gỡ gạc nên cũng lôi sách vở ra ôn với Hàn Phong và Mộc Hạ. Cậu chỉ vào một số dạng đề sau đó nói hai cậu bạn của mình cứ áp dụng và nhớ kỹ côn thức mấy dạng đó là được.
Giờ thi buổi chiều đã đến, ba con người đang học tập kia cũng thu hết sách vở lại vào cặp. Lôi ra những thứ cần thiết để đem vào phòng thi, còn cặp thì để một chỗ tập trung của nhà thi đấu.
Xong xuôi thủ tục như buổi sáng, mọi người bắt tay vào vượt qua đại nạn môn Toán. Mộc Hạ như cũ đọc hết một lượt đề, lướt nhanh qua 90 câu đầu của đề. Cậu nhanh chóng dùng bút chì khoanh vào phiếu trắc nghiệm và ghi cách giải ở những mặc giấy trắng phía sau.