Khi Lưu Ly đến Trương gia bèn nhìn thấy Bạch Nhạc đang lo lắng đứng đợi ở cửa Trương gia.
"Ta không sao, cô đi xem Tiểu Thúy đi, đừng để cô ấy xảy ra chuyện." Lưu Ly nói với Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc nhìn thấy Lưu Ly đã bình an vô sự đến đây, vẻ lo lắng trên mặt tự nhiên tiêu tan, trả lời một tiếng rồi liền rời đi.
Lúc này Lưu Ly mới gõ cửa nhà họ Trương.
Trương Đại Tú là người đến mở cửa.
Vừa vào trong viện, Lưu Ly bèn nhìn thấy Trương Tiểu Muội đang co rúm trong vòng tay của Trương Trần Thị như chim sợ cành cong, khi nhìn thấy người đến là Lưu Ly, Trương Tiểu Muội mới thả lỏng người.
Lưu Ly nhìn Trương Tiểu Muội, lộ ra nụ cười hiền lành nhất: "Tiểu Muội, là cô Lưu Ly, cô Lưu Ly mang bánh hoa quế mà Tiểu Muội thích nhất đến cho Tiểu Muội đây."
Vừa nói, Lưu Ly vừa giơ một hộp bánh ngọt trong tay lên.
Vốn dĩ lúc đầu cô không mang theo, nhưng vì trên người có bột thuốc nên cô phải về nhà thay quần áo, lúc ra ngoài liền mang theo.
Trương Tiểu Muội mắt sáng lên khi nhìn thấy chiếc bánh hoa quế, không chút do dự liền nhảy xuống khỏi vòng tay của Trương Trần Thị đến bên cạnh Lưu Ly, ngẩng đầu nhìn lên Lưu Ly.
Thấy vậy, Lưu Ly xoa xoa đầu Trương Tiểu Muội, sau đó đưa bánh hoa quế cho Trương Tiểu Muội.
Trương Tiểu Muội nhận lấy bánh hoa quế nhưng vẫn đứng bên cạnh Lưu Ly, có thể thấy được sự thân thiết đối với Lưu Ly.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Trương Trần Thị có chút ưu sầu, cũng có chút vui vẻ yên tâm mà nói: "Đứa trẻ này không thân thiết với ai ngoại từ ta, quả thực đối xử với cháu có chút đặc biệt."
Nói xong, Trương Trần Thị nhìn về phía Trương Đại Tú: "Ngay cả ông ấy, đứa trẻ này cũng sợ hãi mấy phần."
Lưu Ly nghe thấy lời này của Trương Trần Thị, trong lòng cũng cảm thấy kỳ quái.
Trương Tiểu Thúy bên kia có Bạch Nhạc trông coi, Lưu Ly cũng không vội nói ra mục đích đến của mình.
Sở dĩ cô tín nhiệm năng lực của Bạch Nhạc cũng là bởi vì trong lòng Lưu Ly có một suy đoán.
Bạch Nhạc trước đây được gọi là Tiểu Lục, lại có Ám Ngũ và Ám Bát, như vậy Bạch Nhạc rất có thể là Ám Lục, biết nàng ta biết quyền cước, Lưu Ly càng chắc chắn hơn về suy nghĩ này.
Đối với việc đi xác nhận suy đoán này với Bạch Nhạc, Lưu Ly cảm thấy không cần thiết, có một số chuyện trong lòng đã hiểu là được, không cần phải truy đến tận cùng.
Chơi cùng với Trương Tiểu Muội một lúc, cùng Trương Tiểu Muội ăn bánh hoa quế, Trương Tiểu Muội bèn buồn ngủ, Trương Trần Thị đưa Trương Tiểu Muội đi nghỉ ngơi.
Khi Trương Trần Thị trở ra lại lần nữa, Lưu Ly biết được thông tin Hạnh Huệ đã trực tiếp đến tiệm may Ngô Ký hai ngày trước từ miệng của Trương Trần Thị.
"Thím biết, Hạnh Huệ may mà có cháu, ông chủ của tiệm may này mới không ghét bỏ con bé vì chuyện đã xảy ra như vậy..." Trương Trần Thị đầy vẻ cảm kích.
Lưu Ly lại lắc đầu: "Thím, thím hiểu lầm rồi, chuyện này không liên quan gì đến cháu, hai vợ chồng Cẩm Nương vốn đã rất tốt, cộng thêm Hạnh Huệ quả thật rất có thiên phú trong lĩnh vực này, bọn họ đều là người có đầu óc kinh doanh, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ thợ thêu có kỹ năng như Hạnh Huệ."
Lời nói của Lưu Ly khiến trên mặt Trương Trần Thị tràn đầy ý cười, suy cho cùng ai mà không muốn nghe thấy con gái mình được khen chứ?
Chỉ có điều Trương Trần Thị là người rất thông thấu, bà nói: "Hạnh Huệ cũng là nhờ có cháu mới có được ngày hôm nay."
Lưu Ly không nói lời khiêm tốn gì nữa, coi như là ngầm thừa nhận lời nói này của Trương Trần Thị.
Có một số công lao cô không nhận, có một số nhận rồi cũng không sao cả, dù sao cũng là sự thật.
"Tại sao không thấy Đại Lang ca đâu?" Lưu Ly vô thức hỏi một câu.
Vừa nghe thấy Lưu Ly nhắc tới Trương Đại Lang, sắc mặt của Trương Trần Thị có thêm mấy phần âu sầu: "Đại Lang ca của cháu lên trấn tìm việc rồi."
Lời nói tiếp lời nói, nếu đã nói đến đây rồi, Trương Trần Thị cũng không che giấu tâm tư của mình nữa, nhìn về phía Lưu Ly: "Thím nghe nói cháu muốn mở xưởng, không biết đến lúc đó có thể để Đại Lang vào làm việc trong xưởng được không?"
Nói xong, sợ rằng trong lòng Lưu Ly khó xử, Trương Trần Thị vội vàng nói: "Cũng không phải là bắt buộc phải để Đại Lang ca cháu vào, chỉ là nếu thích hợp..."
"Thím, thím nói gì vậy? Cháu không phải là vì chuyện này mà đến tìm các người sao?" Lưu Ly cắt ngang lời của Trương Trần Thị.
Vốn dĩ cô qua đây là muốn tìm Trương Đại Tú nhưng chẳng phải chủ đề vẫn luôn không thể đến đó sao?
Mà nghe nói Trương Đại Lang ở trấn tìm việc, trong lòng Lưu Ly nghĩ đến một ý tưởng.
Về đồ chiên mà vốn dĩ cô muốn dạy cho Trương Tiểu Thúy, vì vấn đề về chi phí nên cô đã từ bỏ rồi, nhưng đối với Trương Đại Lang mà nói, chút chi phí đó chắc chắn không thành vấn đề.
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt nghi hoặc của Trương Trần Thị, Lưu Ly bèn nói: "Thím, mỹ thực thành kia của cháu tương lai sẽ chuẩn bị mở thành chuỗi, trong mỹ thực thành vẫn phải dựng một số sạp bán đồ ăn vặt, cháu đây có một loại đồ ăn vặt, muốn Đại Lang ca tham gia, đến lúc đó thím hỏi Đại Lang ca xem thế nào?"
Nói xong, Lưu Ly bèn nói với Trương Trần Thị một chút về việc tham gia.
Có điều, vì đồ chiên không giống với ma lạt thang, cách làm cũng đơn giản, vì vậy phương thức tham gia, Lưu Ly cũng thiết lập khác nhau.
Dầu và thực phẩm Trương Đại Lang tự lo liệu, mà kỹ thuật và đồ gia vị, cô sẽ cũng cấp, lợi nhuận có được, cô muốn 10%.
Đương nhiên, thực ra đồ chiên rán này mặc dù chi phí về dầu cao nhưng cô cũng rất có lòng tin có thể kiếm được nhiều tiền.
Sở dĩ cô chỉ muốn 10%, đó cũng là nể tình người nhà họ Trương, nếu đổi thành người khác, cô sẽ đặt ra mức 20% lợi nhuận
Trương Trần Thị nghe xong, hai mắt sáng lên.
Trong mắt bà, không có món ăn nào mà Lưu Ly buôn bán lại không ngon hoặc không kiếm được tiền.
Nếu đã có con đường kiếm tiền như vậy, bà đương nhiên sẽ không từ chối.
Chỉ là không chờ Trương Trần Thị nhận lời giúp Trương Đại Lang, bên ngoài cửa đã truyền đến giọng nói của Trương Đại Lang: "Ta đồng ý."
Vốn dĩ Trương Đại Lang đến trấn để tìm việc làm, nhưng lại liên tục gặp trở ngại.
Không phải là không cần người thì là tiền công quá thấp, hoặc là trực tiếp nói không cần hắn vì bất kể lý do gì, điều này khiến hắn gặp trở ngại và quay về.
Vừa đến cửa, đang nghĩ xem phải làm thế nào để làm yên lòng mẹ thì nghe thấy Lưu Ly nói ra chuyện mời mình tham gia, Trương Đại Lang kích động đến mức không nhịn được mà thốt lên.
Trên thực tế, kể từ khi không có việc làm bên phía Lưu Ly, trong lòng Trương Đại Lang vô cùng ghen tị với Nhị Lang về việc có thể làm việc cùng với Lưu Ly.
Nhưng trước đây đã làm phiền Lưu Ly rất nhiều, hắn luôn ngại mở miệng trước mặt Lưu Ly, hiện tại Lưu Ly đã đưa ra đề nghị rồi, hắn đương nhiên không có lý do gì mà không nắm bắt lấy.
"Thực ra, trong tay muội vẫn có một loại món ăn, gọi là đồ nướng, xem Đại Lang ca muốn chọn loại nào."
Đồ nướng và đồ chiên, đây đều là những món ngon kinh điển, một mình Trương Đại Lang cũng đại khái có thể ứng phó được, có điều đồ nướng thì mệt hơn một chút mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!