Cố Tại Ngôn không lập tức trả lời câu hỏi của Lưu Ly, hỏi: “Trở về trước đã.”
Lưu Ly suy nghĩ, giờ thảo luận sự việc ở trong thôn không ổn, bèn gật đầu.
Đợi tới nhà, Lưu Ly bèn lập tức kéo Cố Tại Ngôn vào trong phòng, hơn nữa nhanh chóng đóng cửa phòng lại, không hề chú ý ánh mắt ám muội của mấy người trong sân khi nhìn phòng chính.
Khương lão thái thậm chí còn cảm khái một câu: “Vẫn là trẻ tuổi tốt, tinh lực dồi dào.”
Câu cảm khái này khiến mặt mày Tiêu nương tử ngại ngùng, tai đỏ bừng.
Mà Lê Anh ở một bên hái rau lại cúi đầu, trong mắt tràn ngập sự không cam tâm.
Trong phòng, Cố Tại Ngôn thính lực không tồi nghe được lời cảm khái của Khương bà tử, khóe miệng nhếch lên, nhìn sang Lưu Ly: “Vi phu lại không biết nàng nóng ruột như vậy.”
“Ta đương nhiên nóng ruột rồi.” Lưu Ly không thèm nghĩ ngợi mà đáp lại.
Lưu Tiểu Vũ chỉ là thôn cô bình thường, làm sao đột nhiên trong mấy ngày ngắn ngủi thì khiến Chu lão thái gia ở tỉnh thành nhìn trúng?
Điều này không khoa học.
Mà Cố Tại Ngôn rõ ràng biết đầu đuôi sự việc, vậy nên cô rất nóng lòng muốn biết.
Chỉ là Lưu Ly vừa dứt lời thì cảm thấy bầu không khí hình như có chút không đúng.
Ngẩng đầu nhìn sang Cố Tại Ngôn, lại thấy Cố Tại Ngôn cười như không cười nhìn cô: “Xem ra là vi phu đêm qua không đủ cố gắng, khiến nương tử nàng nóng ruột.”
Nói xong thì Cố Tại Ngôn muốn đưa tay...
Khoan!
Lưu Ly lùi lại một bước lớn, cảnh giác nhìn Cố Tại Ngôn: “Chàng muốn gì? Ban ngày ban mặt đó.”
Cô chỉ là kéo Cố Tại Ngôn về phòng vì để giải đáp nghi hoặc cho cô, sao hắn lại muốn hóa thành sói chứ?
Giờ đang ban ngày ban mặt, hắn còn biết xấu hổ không?
Cố Tại Ngôn mặt mày vô tội: “Nương tử nóng ruột kéo ta vào, còn khẩn trương đóng cửa phòng lại, e là mọi người đều cho rằng chúng ta muốn làm cái gì rồi.”
Lưu Ly chớp mắt.
Lại chớp mắt!
Đợi khi phản ứng lại lời Cố Tại Ngôn nói có ý gì, cô không nhịn được mà dùng tay đỡ trán, rất tức tối ‘a’ một tiếng.
Lúc này, trong sân lại truyền tới giọng của Khương lão thái: “Ban ngày ban mặt đã kịch liệt như vậy rồi, có cần đun nước nóng cho phu nhân không?”
Bởi vì sau khi Lưu Ly kêu một tiếng, trong phòng có sự trầm mặc ngắn ngủi giây lát, cho nên giọng nói của Khương lão thái vừa hay Lưu Ly cũng nghe thấy.
Ngay lập tức Lưu Ly vừa xấu hổ vừa tức, mặt mày cô đỏ bừng.
Chuyện này hiểu lầm thật lớn!
Còn nữa, cô sao không biết Khương lão thái tuổi đã cao, vậy mà nói chuyện còn... thẳng thắn như vậy?
Chuyện này cô giải thích không được, không giải thích cũng không được... tức quá!
Lưu Ly trừng mắt trừng tên đầu sỏ Cố Tại Ngôn, đều là hắn hại!
Lần này cô có thể tưởng tượng được, nếu cô bây giờ đi ra, không những không thể giải thích hiểu lầm, ngược lại sẽ gây ra hiểu lầm mới khiến bọn họ cho rằng Cố Tại Ngôn không được.
Bỏ đi bỏ đi, mặc kệ vậy.
“Nói đi, chàng rốt cuộc biết cái gì?”
Lưu Ly sau khi hít thở sâu khiến mình bình tĩnh lại, trực tiếp hỏi Cố Tại Ngôn.
“Chuyện hôm nay là do Lưu Tiểu Cúc mà ra.” Cố Tại Ngôn cũng không tiếp tục trêu Lưu Ly nữa, bắt đầu nói chuyện quan trọng.
Thì ra khoảng thời gian gần đây, cuộc sống của tứ phòng dần tốt hơn, tứ phòng bắt đầu từ ngày Lưu Ly thành thân, đám người Lưu Đại Thọ không có làm việc cho Lưu Ly nữa.
Vốn tứ phòng lúc đầu là chặt củi bán cho Lưu Ly để kiếm tiền.
Tuy như vậy, cuộc sống của tứ phòng lại không hề trở nên khó khăn, tất cả chuyện này đều là vì Lưu Tiểu Cúc không biết làm kinh doanh gì, kiếm được tiền.
Trước tết khi lấy hàng tết, Lưu Tiểu Cúc nói với người trong nhà muốn tới tỉnh thành xem mua ít đồ, vừa hay bị Lưu Tiểu Vũ nghe thấy.
Lưu Tiểu Vũ quậy với Lưu Đại Thọ, cứ muốn Lưu Tiểu Cúc dẫn nàng ta tới tỉnh thành.
Lưu Đại Thọ vốn là người thật thà, tuy từng bất mãn vì Lưu Tiểu Vũ cướp hôn sự của Lưu Tiểu Cúc, nhưng suy cho cùng Lưu Tiểu Vũ là tiểu bối, cuối cùng sau khi trưng cầu ý kiến của Lưu Tiểu Cúc thì để Lưu Tiểu Cúc dẫn Lưu Tiểu Vũ tới tỉnh thành.
Thời đại này, có một số nữ nhân cả đời không được tới huyện mấy lần, huống chi là tỉnh thành.
Lưu Tiểu Vũ vừa tới tỉnh thành thì hoa mắt, đối với cái gì cũng cảm thấy mới mẻ, sau đó đi lạc khỏi Lưu Tiểu Cúc.
Đợi khi Lưu Tiểu Cúc tìm được Lưu Tiểu Vũ, Lưu Tiểu Vũ không biết sao lại đụng phải lão thái gia của Chu gia, lão thái gia của Chu gia nhìn thoáng cái thì nhìn trúng Lưu Tiểu Vũ, muốn mang về nhà làm thiếp.
May mà Lưu Tiểu Cúc giải vây, Lưu Tiểu Vũ mới thoát được, cuối cùng bị Lưu Tiểu Cúc mang về trong thôn trong sự hoảng sợ.
Nghe xong chuyện này, Lưu Ly nghi ngờ: “Sao lại trùng hợp như vậy? Hơn nữa lão thái gia của Chu gia dựa vào đâu nể mặt Lưu Tiểu Cúc tha cho Lưu Tiểu Vũ?”
Cô khựng lại rồi lại nói: “Huống chi, so với Lưu Tiểu Vũ, Lưu Tiểu Cúc cũng không kém.”
Nếu nói trước đây, Lưu Tiểu Vũ ăn uống tốt, có đôi mắt to tròn long lanh đương nhiên đẹp hơn Lưu Tiểu Cúc.
Lưu Tiểu Cúc hiện nay đã không phải loại chỉ có da bọc xương của trước kia, tướng mạo cũng trổ mã, không hề kém Lưu Tiểu Vũ.
Nếu Chu lão gia đó thấy hai tỷ muội, không nói cướp đi cả hai, cho dù cướp một cũng nên cướp Lưu Tiểu Cúc mới đúng.
Cố Tại Ngôn gật đầu: “Nàng biết tiền của Lưu Tiểu Cúc ở đâu ra không?”
Lưu Ly nghe vậy, trong đầu bỗng nhiên có một suy nghĩ: “Chàng là nói... có liên quan tới Chu lão gia sao?”
Cố Tại Ngôn gật đầu.
“Theo như những gì người của ta tra được, Lưu Tiểu Cúc trước đó đi vào huyện, trong lúc trùng hợp đã cứu thiếu phu nhân của Chu gia, giao hảo với Chu gia. Sau này lại giúp Chu gia kiếm được một mối kinh doanh, cho nên hiện nay quan hệ của Lưu Tiểu Cúc và Chu gia không tồi.”
Lưu Ly: “Ý của chàng là lần này Lưu Tiểu Vũ bị Chu lão gia nhìn trúng, thật ra là do Lưu Tiểu Cúc thiết kế?”
Nếu thật sự là như vậy, vậy Lưu Tiểu Cúc này có tâm tư nặng cỡ nào?
Người ta cướp vị hôn phu của nàng ta, nàng ta trực tiếp khiến người ta làm thiếp của một ông già, thủ đoạn báo thù này thật sự thâm hiểm.
“Không chỉ như vậy.” Cố Tại Ngôn nói: “Vị hôn phu của Lưu Tiểu Cúc, nàng biết không?”
Lưu Ly gật đầu, tú tài của thôn Hồ gia, vì nhìn trúng Lưu Tiểu Vũ, cho nên thoái hôn với Lưu Tiểu Cúc.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!