"Chuyện như vậy cũng là do nhà họ Chu chúng ta, ta cảm thấy vô cùng hổ thẹn, sao dám có ý kiến? Đều do Quách đại nhân làm chủ.” Chu Văn Đạt nhìn thì có vẻ rất dễ thương lượng nhưng trong lòng hắn bây giờ đen tối thế nào chỉ có mỗi hắn ta biết.
Quách Tế Chung uy nghiêm nhìn chằm chằm Chu Văn Đạt, giống như muốn nhìn thấy điều gì đó từ khuôn mặt của hắn ta, Chu Văn Đạt cũng thẳng thắn nhìn Quách Tế Chung nhưng tay trong ống tay áo lại đổ mồ hôi lạnh.
Dù nhà họ Chu dù có thế lực đến đâu, có quyền thế nào cũng không thể địch nổi con rể của một Đại Nho có đông đảo đệ tử.
Một lúc lâu sau, khi Chu Văn Đạt sắp không duy trì được vẻ ung dung nữa thì Quách Tế Chung gật đầu và nói: "Không có ý kiến thì tốt.”
Dừng một chút, hắn ta lại hỏi: "Còn về việc bồi thường cho những người mua hàng giả, Chu gia các ngươi..."
"Chuyện này cũng từ nhà họ Chu mà ra, Chu gia đương nhiên sẽ bồi thường gấp đôi." Chu Văn Đạt vẫn là rất dễ nói chuyện, ngữ khí cũng rất chân thành.
Quách Tế Chung nhìn Chu Văn Đạt rồi nhìn Lưu Ly, như thể đang hỏi Lưu Ly rằng cô có hài lòng với kết quả này không.
Không hiểu vì sao nhưng Quách Tế Chung cảm thấy ý kiến của Lưu Ly rất quan trọng.
Quách Tế Chung lại liếc nhìn Cố Tại Ngôn bên cạnh Lưu Ly theo bản năng.
Kể từ khi Cố Tại Ngôn ghé đến phủ, mỗi khi nghĩ đến Cố Tại Ngôn, hắn ta đều không khỏi căng thẳng.
Nhưng sau khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Cố Tại Ngôn, Quách Tế Chung lại nhìn đi chỗ khác, đúng lúc thấy Lưu Ly khẽ gật đầu.
Cả Quách Tế Chung và Lưu Ly đều biết rất rõ rằng kẻ chủ mưu đằng sau chuyện này là nhà họ Chu, Chu Chính Thọ chỉ là kẻ nhận tội thay.
Nhưng biết là một chuyện, tìm được bằng chứng lại là chuyện khác.
Nếu có người sẵn sàng đứng ra nhận tội, thì chuyện này cứ phải thế thôi.
Dù họ không bỏ qua và tiếp tục điều tra thì chút chuyện cỏn con này cũng không thể đổ tội lên đầu nhà họ Chu được.
So với đó thì khiến nhà họ Chu bồi thường gấp đôi đã là kết quả tốt nhất rồi, đó cũng là một cách an ủi những người đã mua phải hàng giả.
Lúc này ba bên tựa hồ đã đạt được thế cân bằng, Quách Tế Chung lại nhìn Lưu Ly nói: "Lần này ngươi cũng là người bị hại, tổn thất không ít, cửa hàng Son Chu Ký đã bị tịch thu rồi, xem như là tiền bồi thường cho ngươi đi.”
Nghe tới chuyện được bồi thường một cửa hàng, hai mắt Lưu Ly sáng lên.
Nhưng sau khi nhìn thấy những nạn nhân đó, Lưu Ly suy nghĩ một lúc rồi nói: "Lần này, nạn nhân lớn nhất là những người đã chịu tổn thương lớn về thể chất và tinh thần. Ta nghĩ cửa hàng son nên được trao cho họ."
Mặc dù có thể chữa khỏi nhưng ảnh hưởng của sự việc lần này không chỉ dùng một sớm một chiều là biến mất, tiệm son này trao cho những người bị tổn thương tinh thần kia thì hợp hơn.
Về phần ba trăm bộ mỹ phẩm chăm sóc da mà cô bị mất….
Lưu Ly nhìn Chu Văn Đạt, khóe môi hơi nhếch lên, cô sẽ có cách để Chu Văn Đạt phun ra.
Nghĩ đến đây, Lưu Ly tâm tình rất vui vẻ.
Không ngờ khi nghe Lưu Ly nói thế, những người phụ nữ bị huỷ dung liền quỳ xuống trước mặt cô.
Một người trong đó nói: "Nữ thần y đã nói sẽ chữa bệnh miễn phí cho chúng ta, sao chúng ta có thể tiếp nhận thứ đáng lẽ thuộc về nữ thần y?"
Một người khác cũng nói: "Đúng vậy, nữ thần y, chúng ta không muốn tiệm Sơn phấn, chúng ta chỉ cần nữ thần y chữa khỏi mặt cho chúng ta đã đủ cảm kích lắm rồi.
Những người còn lại đều đồng ý, họ nói không muốn bồi thường, họ chỉ cần Lưu Ly chữa mặt cho họ.
Thấy Lưu Ly nhất thời không phản ứng, bọn họ có chút sốt ruột.
Mặt của Thanh Nương đã được chữa khỏi nên lúc này nàng ta không cần lo lắng nhiều như vậy, cho nên suy nghĩ của nàng ta rõ ràng nhất: "Lưu thần y, ngài có thể chữa khỏi mặt cho chúng ta đã khiến chúng ta vô cùng cảm kích rồi. Với bọn ta mà nói thì hồi phục là quan trọng nhất, cộng với việc nhà họ chu sẽ bồi thường gấp đôi cho bọn ta đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi.”
"Chuyện này không phải do ngươi gây ra, chúng ta cũng không thể dùng thuốc của ngươi miễn phí được. Hay là thế này, cửa hàng son đó xem như là tiền chữa trị của bọn ta có được không?
Thanh Nương nói xong liền nhìn về phía những nữ nhân bị huỷ dung khác: “Mọi người thấy đề nghị của ta thế nào?”
"Rất tốt, ta đồng ý."
"Ta cũng đồng ý."
"..."
Nếu đã nói tới mức này rồi thì Lưu Ly không có lý do gì để từ chối nữa cả.
Bởi vì cô nhìn ra được, nếu như lại từ chối, những người này sẽ lo lắng không yên, sợ rằng cô sẽ không chữa mặt cho họ nữa.
Hơn nữa, nếu thế thì cửa hàng son sẽ trở thành phí chữa bệnh của cô, sau này nếu nhà họ Chu muốn tính kế với cửa hàng này cũng không được.
Do đó, Lưu Ly bèn nói: “Nếu đã như vậy thì ta sẽ nhận cửa hàng này, giờ này ngày mai, mọi người cứ tới Nhân Thọ Đường lấy thuốc là được.”
Ngô đại phu ở Nhân Thọ Đường là một người có y đức, rõ ràng ông ta muốn hỏi về châm cứu, nhưng cuối cùng vì những người phụ nữ tội nghiệp này mà ông ta không hỏi, cộng với việc hôm nay ông ta đã giúp cô nên cô định chỉ cho ông vài điều về châm cứu.
Sắp xếp phát thuốc ở Nhân Thọ Đường là thích hợp nhất.
"Nhưng hôm nay mọi người cũng đã nhìn thấy, vì muốn chứng minh trong sạch nên ta đã dùng đặc dược, đặc dược rất khó được, thuốc ngày mai ta kê cho mọi người sẽ có hiệu quả kém hơn một chút." Lưu Ly bổ sung.
Nếu ai cũng dùng loại đặc dược đó thì hơi khoa trương nên cô sẽ chuẩn bị những loại thuốc bình thường mà không thêm nước Linh Tuyền.
Những nữ nhân đó nhìn nhau, trên mặt tràn đầy căng thẳng, bọn họ nhìn Lưu Ly, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Thấy vậy, biết họ đã hiểu nhầm ý của cô, liền giải thích nói: "Yên tâm đi, mặc dù hiệu quả không bằng, nhưng trong vòng ba ngày là có thể khôi phục.”
Sự khác biệt giữa thuốc thông thường và thuốc đặc chế chỉ là ở tốc độ mà thôi.
Nghe vậy, mọi người thở phào nhẹ nhõm, bảo rằng ngày mai họ nhất định sẽ tới Nhân Thọ Đường.
Sự tình đã giải quyết xong, Quách Tế Dương cũng đã lui, Chu Chính Thọ cùng một nhóm người của xưởng sản xuất cũng bị bắt giữ, nhưng mọi người còn chưa giải tán.
Lúc này, vị phu nhân vẫn luôn đứng ở hàng đầu hỏi Lưu Ly: "Khi nào thì Lưu nương tử sẽ mở Mộc Sương Các ở huyện?”
Dừng một chút, nàng ta nói tiếp: “Ta nghe nói Mộc Sương Các của ngươi không chỉ có mỹ phẩm dưỡng da tốt, mà trang điểm cũng là độc nhất vô nhị, có thể khiến người xấu xí trở nên xinh đẹp, không biết ta có thể may mắn sử dụng hay không? "
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!