Dạ Ly Thần thấy thế không biết phải làm sao, mà Tô Tử Mạch sau khi trở về phòng thì bắt đầu suy xét các biện pháp để làm tăng tu vi.
Đối với một người tu luyện bình thường, muốn nhanh chóng làm tăng tu vi thì phương pháp thường thấy nhất đó là sử dụng đan dược.
Tô Tử Mạch vừa mới tấn cấp lên Linh Tôn chưa được bao lâu, nếu bây giờ mà sử dụng đan dược chính là thời điểm có hiệu quả tốt nhất, chỉ là ngay sau đó Tô Tử Mạch đã loại bỏ cái phương pháp này.
Bởi vì dù sao hiện tại Tô Tử Mạch cũng đang hoài thai, mặc dù các loại đan dược để tăng tu vi được sử dụng đều làm từ dược liệu có tính ôn hòa nhưng mà cũng không phải là không có sơ hở.
Người ta thường nói đã là thuốc thì sẽ có ba phần độc, Tô Tử Mạch không muốn để cho đứa trẻ trong bụng mình có bất cứ nguy hiểm tiềm ẩn nào.
Con đường sử dụng đan dược này không thể sử dụng được rồi, như vậy biện pháp để Tô Tử Mạch lựa chọn lại ít đi một cái, ngoại trừ đan dược bên ngoài cũng chỉ có thể dựa vào một số bí pháp để làm tăng tu vi mà thôi.
Chỉ là loại đồ vật như bí pháp quý giá hơn rất nhiều so với đan dược, đan dược chỉ cần có nguyên liệu tương ứng và luyện dược sư là có thể tiến hành luyện chế, còn bí pháp lại không đơn giản như vậy.
Bình thường thì bí pháp chỉ có trong các môn phái lớn là bí mật không thể truyền ra ngoài, ngoài ra còn có một vài bí pháp thần kỳ giấu ở bên trong các bí cảnh, chỉ có những người có phúc trạch thâm hậu mới có cơ hội lấy được bí pháp này.
Tô Tử Mạch đang buồn rầu vì không biết đi nơi nào tìm bí pháp thì đột nhiên nghe thấy câu chuyện của đám đệ tử Điện Thần Dược đang đi ở bên ngoài.
“Ngươi có nghe được tin gì chưa, ở trong núi cách Điện Thần Dược chúng ta khoảng hai mươi dặm về phía đông có người phát hiện ra một bí cảnh, nghe nói bên trong có một loại công pháp thần kỳ có thể làm tăng tu vi một cách nhanh chóng đấy.”
“Tin tức này của người có chính xác không, nếu như thật sự có loại chuyện tốt như vậy thì chắc chắn không thể tránh khỏi một trận chém giết, cũng không tới lượt chúng ta đâu.”
“Vậy thì ngươi không hiểu rồi, mặc dù công pháp trong bí cảnh này rất hấp dẫn nhưng nó cũng tiềm ẩn nguy hiểm trùng trùng, nghe nói có không ít người biết được tin tức đến đó nhưng đều bị chết trong bí cảnh, không có một ai có thể sống sót đi ra ngoài.”
Tô Tử Mạch nghe thấy cuộc nói chuyện này thì hai mắt lập tức phát sáng, trước đó nàng đã từng đi qua Hang Mê Long cũng là một loại bí cảnh như vậy, nên Tô Tử Mạch cũng không thấy xa lạ gì với bí cảnh.
Cho dù vừa rồi nghe được từ lời nói của đám người này trong bí cảnh nguy hiểm ở mọi nơi, thế nhưng không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, nếu như có thể thành công lấy được công pháp ở trong bí cảnh thì trong thời gian ngắn Tô Tử Mạch có thể tăng tu vi được rồi, như vậy mới có thể làm cho Thương Hải Châu thăng cấp.
Mà Thương Hải Châu thăng cấp cũng đồng nghĩa với việc Tô Tử Mạch có thể lấy được thiết bị sản xuất tiên tiến, đến lúc đó đứa trẻ trong bụng mình có thể bình an sinh ra, đây mới là chuyện mà Tô Tử Mạch quan tâm nhất.
Suy xét đến những chuyện này, Tô Tử Mạch nhanh chóng đưa ra quyết định, cho dù bí cảnh này có là đầm rồng hang hổ thì nàng cũng phải tiến vào bên trong mới được.
Sau khi hạ quyết tâm, Tô Tử Mạch cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp rời khỏi Điện Thần Dược đi về phía đông nơi có bí cảnh.
Chuyện này Tô Tử Mạch cũng không nói cho bất cứ người nào, đến cả Dạ Ly Thần cũng không biết tin tức Tô Tử Mạch rời đi.
“Thần Tôn đại nhân, hai ngày ngài ở Điện Thần Dược của chúng ta có vừa lòng không?”
Đợi đến lúc trời tối đen thì Dược Chân Nhân đã tự mình đến gian phòng của Dạ Ly Thần thể thăm hỏi, nhìn thấy Dược Chân Nhân, sắc mặt của Dạ Ly Thần trầm xuống nói: “Những mặt khác thì không có gì nhưng người mà các ngươi sắp xếp đến hầu hạ bản tôn lại không làm hết phận sự.”
Dược Chân Nhân nghe thấy thì vẻ mặt lo lắng nói: “Thần Tôn đại nhân xin bớt giận, bây giờ ta sẽ để Tô Tử Mạch đến chịu tội với ngài, người đâu mau gọi Tô Tử Mạch đến đây cho ta.”
Sau khi Dược Chân Nhân ra lệnh thì đã có người đi tìm Tô Tử Mạch, chỉ là không lâu sau có đệ tử Điện Thần Dược quay trở lại.
“Điện chủ đại nhân, Tô sư tỷ cũng không có ở trong phòng, dựa theo lời nói của các đệ tử khác thì họ nhìn thấy Tô sư tỷ cũng vừa mới rời khỏi Điện Thần Dược, cũng không biết là đi nơi nào.”
Dạ Ly Thần nghe thấy vậy không khỏi nhướng mày, Dược Chân Nhân bị dọa lập tức cúi đầu khom lưng nói: “Thần Tôn đại nhân, ngài đừng tức giận, bây giờ ta sẽ để cho các đệ tử trong môn đi tìm Tô Tử Mạch, sẽ nhanh chóng tìm được Tô Tử Mạch về.”
Lúc này Dạ Ly Thần đột nhiên cười nói: “Không cần, nàng ấy đã vội vàng rời khỏi Điện Thần Dược như vậy thì chắc là có chuyện gì đó quan trọng cần làm, không cần phải cho người đi tìm nàng ấy, đột nhiên bản tôn nhớ ra có một số việc chưa xử lý, xin cáo từ trước.”
Nếu Tô Tử Mạch đã không còn ở Điện Thần Dược thì Dạ Ly Thần cũng không còn hứng thú ở lại, trực tiếp cáo từ Dược Chân Nhân rồi rời đi.
Dược Chân Nhân nghe thấy vậy còn không kịp giữ lại, thì thân hình Dạ Ly Thần khẽ động đã lập tức biến mất ngay tại chỗ.
Dược Chân Nhân thấy vậy thì vẻ mặt càng thêm hối tiếc, đã nói để cho đệ tử trong Điện Thần Dược theo học Dạ Ly Thần, mà lớp học này chưa kịp mở thì Dạ Ly Thần đã rời đi mất rồi, lần này Điện Thần Dược lỗ to rồi.
Nhưng Dược Chân Nhân cũng không đổ hết tội lỗi lên người Tô Tử Mạch, Dược Chân Nhân cũng nhìn ra thái độ của Dạ Ly Thần đối với Tô Tử Mạch có sự khác biệt.
Chỉ cần sau này Tô Tử Mạch vẫn còn ở đây thì tất nhiên vẫn còn cơ hội mời Dạ Ly Thần đến đây, nghĩ đến như vậy thì Dược Chân Nhân cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Mà lúc này Tô Tử Mạch cũng đã đến rừng cây ở phía đông Điện Thần Dược, lúc này bên ngoài rừng cây đã có không ít người tu luyện ở đó.
Tô Tử Mạch liếc mắt đánh giá đám người tu luyện kia, tu vi của những người tu luyện này cũng không cao, đa số đều dưới Linh Sư, chỉ có một số ít người có cùng cấp bậc với Tô Tử Mạch là Linh Tôn.
Tô Tử Mạch cũng không quá ngạc nhiên với tính huống này, dù sao thì công pháp trong bí cảnh lần này chỉ phù hợp với người tu luyện có cấp bậc Linh Tôn trở xuống, nếu người tu luyện có tu vi cao hơn thì công pháp này cũng không thể sử dụng được.
Tô Tử Mạch cũng không vội vàng tiến vào bí cảnh, có câu biết mình biết ta trăm trận trăm thắng, hiện tại nhân cơ hội này để thăm dò thêm một ít tin tức.
Nghĩ tới đây Tô Tử Mạch đi về nơi tụ tập đông người, hỏi một người có dáng vẻ mập mạp có vẻ hiền lành: “Huynh đài, xin hỏi các người cũng đến đây vì bộ công pháp ở bên trong bí cảnh sao?”
“Vô nghĩa, nếu không phải vì bộ công pháp kia thì chúng ta sẽ đến cái nơi mà chim không thèm i* này để làm cái gì?”
Vốn dĩ tên mập mạp này đang không có kiên nhẫn, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ ngoài của Tô Tử Mạch xinh đẹp như vậy thì thái độ của tên mập mạp này ngay lập tức tốt hơn nhiều.
“Vị cô nương này, ngươi cũng muốn vào bí cảnh kia để tìm kiếm bộ công pháp trong bí cảnh sao, thế nhưng rất nguy hiểm đấy, trong hai ngày nay đã có mấy chục người tiến vào rồi, đến bây giờ vẫn không có một người nào đi ra, cô nương xinh đẹp như vậy nếu chết ở trong bí cảnh thì thật đáng tiếc.”
Nghe thấy tên mập mạp nói như vậy thì Tô Tử Mạch bật cười nói: “Cảm ơn huynh đài nhắc nhở, không biết những người tiến vào bí cảnh trước đó có tu vi như thế nào, nhưng nhiều người tiến vào như vậy dù không tìm thấy được công pháp thì cũng không đến mức là không có người nào còn sống đi ra chứ nhỉ.”
Tô Tử Mạch bắt đầu nói bóng nói gió muốn tìm hiểu thêm một ít tin tức, tên mập này cũng không hề cảnh giác với Tô Tử Mạch, nên nhanh chóng trả lời: “Đa phần những người tiến vào bí cảnh đều là Linh Sư, còn phần nhỏ là Linh Sĩ, nhưng mà mạnh nhất vẫn chỉ có hai Linh Tôn, đáng tiếc là bọn họ cũng không đi ra được.”