"T-Thật không tưởng tượng nổi"
"Anh ta thực sự còn sống..."
Cặp trai gái, Ichigo và Sonomi, vẫn chưa hết cái vẻ mặt "!!!", như kiểu mấy đứa newbie lần đầu đi săn quái vật. Họ cư xử như vậy từ lúc Kaga nói ra tên của mình.
"Dù có quên đi khuôn mặt..."
"Nhưng cái tên này thì không ai trong đám dám quên cả"
Mặc dù hơi lúng túng, cả hai có vẻ khá nhẹ nhõm khi biết Kaga, đồng đội cũ của mình, vẫn còn sống. Ichigo nói rằng cả đám học sinh không ai dám quên tên cậu là vì, nếu ngày hôm đó không có sự hi sinh câu thời gian cho cả đám học sinh thì sẽ không ai toàn vẹn trở về.
"Anh làm thế nào mà sống sót vậy?"
"Lợi dụng vài thông tin về âm mưu của ElLast, tôi tìm được vài sự giúp đỡ và thành công khi tìm được lối ra ngoài. Còn xuất hiện ở WildStone là do sự cố, nhưng cũng nhờ nó mà tôi gặp lại được Seimon"
Kaga không nói cụ thể, cậu chỉ kể rằng nhóm học sinh ở WildStone vẫn ổn, không ai bị đấm ngất cả...
Cặp đôi không hiểu câu cuối cho lắm. Song họ cũng không để ý rồi quay lại, tiếp tục hỏi Kaga.
"Vậy...Chúng ta đang đi đâu đây?"
"Không phải hai người đang bám theo tôi sao? Tiền bồi thường tôi đã đưa rồi, còn muốn gì nữa?"
Kaga cau mày lại.
"Sao anh lạnh nhạt thế, chúng ta là đồng đội cũ cơ mà. Với cả theo anh kể thì chắc chắn có một thị trấn nào đó quanh đây đúng không, đàn thằn lằn bị chết quá nửa rồi, chúng sẽ không còn nghe bọn tôi nữa đâu. Vậy nên chúng tôi cần một nơi khác để kiếm sống"
"Hai người nghĩ sao nếu họ biết hai người là kẻ chăn nuôi đàn Lizard Horn đó?"
"Chỉ là sự cố thôi mà, nếu họ tìm ra thì chắc cũng sẽ bỏ qua thôi, Hahaha"
"Hahaha, Sonomi à, éo có chuyện đó đâu"
Cặp trai gái lớn tiếng cười mỉa mai nhau. Kaga thở một tiếng rõ dài.Rõ ràng là họ có thể trở về ElLast, nhưng vì lí do gì đó họ đã không lựa chọn như vậy.
Kaga cũng không có ý tìm hiểu sâu và quyết định của hai người vì đó có thể là lí do khá riêng tư. Về việc đàn Lizard Horn tấn công thì cũng chỉ là do sự cố gây ra, nển tình cặp đôi kia đều đến từ thế giới cũ cùng mình, Kaga sẽ bỏ qua.
___________________________________
Một vùng trời đen bởi khói bốc lên từ phía bên ngoài khu rừng.
Một cảnh tượng mà Kaga không ngờ nhất đang hiện ra ngay trong mắt cậu. Cả thị trấn, nơi mà cậu dặn dò Seimon, Alisha và Tina ở lại để bảo đảm an toàn, đang cháy ngùn ngụt như một biển lửa.
Đám cháy bắt nguồn từ giữa thị trấn và lan rộng. Kaga kinh ngạc vì điều đó. Nhưng nguyên nhân làm cậu sốc tới mức cứng họng lại là vì, Seimon, Alisha, Tina đều đang ở trong thị trấn, không thể nào có chuyện ba đứa để một đám cháy như vậy xảy ra. Điều đó nghĩa là đã có chuyện gì đó xảy ra với ba cô bé của cậu.
Kaga đạp một cú Impact vào mặt đất phía sau và bắn cơ thể mình đi. Vụ nổ do cậu gây ra to bằng chiếc đĩa giờ không khác gì dấu vết của một vụ va chạm của tiểu thiên thạch trên mặt trăng.
Sonomi và Ichigo bị hất ngược ra sau vì áp lực vụ nổ.
Bam. Kaga bay về thị trấn bằng một cú đạp, lao đi với tốc độ vũ trụ cấp 3, toàn bộ da mặt lẫn phần vai áo của cậu sáng đỏ lên vì nhiệt độ cao.
"Order—Đóng Băng!"
Cậu cầm vào ngọn lửa. Kaga thực sự cầm vào ngọn lửa, giống như nắm một dải lụa đỏ trong tay, cậu hạ toàn bộ nhiệt độ của ngọn lửa xuống dưới 0°C ngay lập tức.
Tiếp tục lặp lại cách thức đó trong khi băng qua thị trấn, chẳng mấy chốc ngọn lửa đã được dập tắt.
Kaga đứng giữa thị trấn. Hét lớn gọi tên của ba cô bé.
"SEIMON!! ALISHAAA!! TINAAA!"
Sự lo lắng in lên trên mặt cậu. Toàn bộ cơ thể cậu run lên vì sợ. Sợ rằng cả ba đang gặp nguy hiểm và nằm ngoài tầm tay của cậu.
"!!!"
"Kaga! Chuyện gì xảy ra vậy?"
"SAO TÔI BIẾT ĐƯỢC!"
Sonomi chạy tới, hỏi Kaga một cách lo lắng rồi nhận lấy câu trả lời gay gắt của cậu.
"Xin lỗi"
"A-Anh vừa gọi Seimon phải không? Không lẽ cô ấy cũng ở trong thị trấn"
Kaga không trả lời, sự lo lắng vẫn thể hiện rõ ràng trong hành động của cậu.
Thổi tung toàn bộ phần bên trên của một ngôi nhà bằng một tay. Kaga để lộ một lối đi bí mật dẫn xuống tầng hầm. Đó chắc chắn là ngôi nhà của Thị Trưởng.
"Barron! Barron, mày đâu rồi!"
Vừa bước xuống, vừa chạm tay vào những bức tường gạch, Kaga sử dụng "Thao Túng", làm chúng nóng chảy nhưng vẫn giữa nguyên nhiệt độ và hình dáng để lấy ánh sáng.
"Cứ—Cứu tôi—với"
Barron nằm thoi thóp trên nền gạch, cổ hắn bị cắt một vết dài nhưng khá nông. Không biết làm thế nào nhưng chắc chắn hắn đã thoát vết chém trí mạng đó.
Hắn nằm trên sàn vì gân chân một con dao vẫn cắm trên hai cổ tay lẫn cổ chân. Nhìn qua thì đây là loại dao nhỏ, dùng để tấn công tầm xa. Và nhờ một trần đồ ma thuật tê liệt nhỏ trên thân dao, nó sử dụng chính ma lực của nạn nhân để kích hoạt trận đồ nên tác dụng chỉ dừng lại sau khi nạn nhân cạn kiệt ma lực. Một ám khí ưa thích của mọi sát thủ.
Rút bốn con dao ra và trị liệu các vết thương của Barron, Kaga túm cổ hắn rồi kéo lại gần mặt mình.
"Mày biết chuyện gì đã xảy ra rồi đấy, ta sẽ không hỏi đâu, muốn sống thì phun hết ra, sai một lời ta sẽ tráo vị trí mắt và lưỡi của mày"
"Hii—"
Một áp lực do khả năng "Đe Dọa" của Kaga tỏa ra thành luồng không khí đáng sợ chưa từng thấy. Barron bất giác phát ra một âm thanh của sự sỡ hãi. Hắn vừa thoát chết, nên giờ nhận thêm sự đe dọa này làm tim hắn nhảy lộn cả lên.
"Nói !"
"N, Nửa tiếng trước...Họ đã đến"
"Ai?"
"Đ...Đồng đội của tôi..."
"Ta bóp chết hết rồi cơ mà!"
"Không, Không phải, nhóm đó là đội đi bắt Á Nhân...Nhóm chủ lực không thực hiện những yêu cầu đó..."
Kaga thả cổ Barron ra, tay còn lại bóp nát dao gây tê liệt trước mặt Barron.
"Toàn bộ nhóm đó là sát thủ và là phụ nữ"
Mặt Kaga nhăn lại kiểu "thế đ*o nào?" khi nghe Barron nói về việc đội chủ lực của đám lính đánh thuê là phụ nữ.
"Một ả trong đó đã làm mày ra nông nỗi này?"
"...Cô ta không phải người bình thường, không bình thường tý nào, nghe nói cô ta còn không phải người sinh ra ở thế giới này...Cô ta chính là người phối hợp với lão Buôn Nô Lệ dẫn đàn quái vật tiến gần vào thị trấn...Ông ta nói với tôi đêm qua...rằng cứ im miệng ở đây và ả sát thủ sẽ tới cứu..."
"Khoan đã...Carlos? Ý mày Carlos là kẻ Buôn Nô Lệ??"
Kaga ngạc nhiên. Có một sự sai lệch với suy luận của cậu trước đó. Cậu cho rằng Carlos là kẻ thuê thứ ba đứng sau vụ tấn công ở khu Mộc Nhân Tộc, nhưng hóa ra ổng lại chính là kẻ buôn bán họ.
"Còn 'Ông ta'?? Kẻ gián tiếp liên lạc với chúng bay qua Carlos? Là thằng nào??"
"Chuyện đó tôi thực sự không biết!! Không biết mà"
Kaga tắc lưỡi. Cậu thở ra mệt mỏi rồi trừng mắt nhìn Barron một lần nữa.
"Vậy. Mày biết con mụ sát thủ đó mang ba con bé đi đâu không?"
"Tôi không biết...*Kaga giáng một cú đấm lõm gạch sàn*...Bến Cảng! Có thể là ở bến cảng, họ sẽ vẫn chuyển thẳng cô bé Á Nhân ấy tới chợ đen như giao dịch trước, tôi không biết gì nữa cả...làm ơn..."
Barron bắt đầu khóc thút thít, đúng lúc Sophia và Hanah chạy xuống.
"Cậu chủ! Cậu ổn chứ?"
"Sophia, Hanah, đến đúng lúc lắm, nghe đây, mau chóng tìm cách cứu những người còn sống trong thị trấn. Monomi, Ichigo, làm ơn hãy giúp đỡ họ, hãy gô cổ người tên là Carlos nếu ông ta trở về"
"Dạ, vâng?"
"Được rồi, chúng tôi sẽ cố..."
Kaga cúi thấp người xuống. Lấy sức bật lên, phóng xuyên qua trần gạch đá phía trên, sử dụng tốc độ vũ trụ cấp 3 để phóng về hướng Bến Cảng.
Chung số phận cùng thị trấn, Bến Cảng cũng bị thiêu rụi trong lúc Kaga tra vấn Barron. Có lẽ không ai còn sống, nhưng thứ Kaga quan tâm tới là con tàu chở hàng khá lớn đang chuẩn bị rời đi.
Tầm nhìn rõ ràng, Kaga có thể thấy 15 người phụ nữ không mặc giáp nhưng lại có bộ áo đen giống nhau, tất cả đều mang dao ngắn, riêng một người tóc đen thì có cả một thanh kiếm bạc.
Nằm trên sàn là ba dáng người quen thuộc với Kaga. Không thể nhầm lẫn, đó chính là Seimon, Tina và Alisha. Cả ba bị xích lại bởi một những vòng kim loại khắc những trận đồ ma thuật phân tán ma lực.
"GAHHHHH"
Kaga hét lớn trong khi khai mở Rương Đồ. Cường hóa toàn bộ cánh tay mình, cậu ném cả con tàu Argo bay từ đỉnh đồi phía trên bến cảng, đâm gãy cột buồm chính của còn tàu chở hàng và rơi thẳng xuống mặt biển, chặn đường rời đi của nó.
"Cái gì?"
"Con tàu đó vừa bay qua chúng ta?"
"Làm thế nào...?"
Nhóm sát thủ trên tàu chở hàng tỏ ra kinh ngạc vì sự xuất hiện của con tàu Argo, mặc dù không có ai ở trên nó.
"Tất cả bình tĩnh, giữ nguyên vị trí!"
Người phụ nữ tóc đen với thanh kiếm bạc ra lệnh.
"Theo thông tin chúng ta biết thì chỉ có 4 người may ra có khả năng chống lại chúng ta ở vùng đất này. Ba đứa đã bị bắt ở đây, vậy thì đối thủ của chúng ta chỉ còn lại một mà thôi"
"Nhưng đội trưởng, nếu chỉ có một người thì không phải hằn còn đáng sợ hơn sao? Bắt kịp chúng ta rồi, thậm chí còn ném cả con tàu kia...hắn ta chắc không phải người nữa rồi"
"Chớ lo lắng, chúng ta, ít nhiều đều xuất thân từ mạo hiểm gia cấp C trở lên, chỉ là một con quái vật với cái đầu có trí tuệ, chúng ta vẫn áp đảo về số lượng. Tin vào bản thân mình đi, các cô gái, chúng ta có vũ khí mà không tên đàn ông nào có được. Sau vụ này, chúng ta sẽ giàu to rồi"
Nghe lời đội trưởng. Cả nhóm sát thủ lấy lại ổn định. Họ vào đội hình và vung lên vũ khí của mình, sẵn sàng đối đầu với kẻ địch.
________________
[RẦM!!!]
Lao tới với thứ tốc độ kinh hồn của mình, Kaga không quan tâm gì và hạ cánh ngay phía trước đội hình chiến đấu của đám sát thủ.
Sàn tàu chở hàng bị nứt vụn. Những mảnh nhỏ bốc cháy xung quanh Kaga làm sự xuất hiện của cậu thật sự hoành tráng. Ngoài chiếc quần làm từ tơ nhện chống nhiệt và đôi giày được biến đổi thì chiếc áo cậu mặc sáng nay đã cháy thành than, để lộ phần cơ thể trần phía trên. Cảnh tượng không khác『Kẻ Hủy Diệt』vừa dịch chuyển thời gian về là mấy.
"Chị em, xông lên"
Vừa nghe hiệu lệnh, toàn bộ đội hình sát thủ tấn công cùng một lúc.
Một mũi dao lao trước diện vào mặt Kaga, khiến cậu bẻ mình sang trái, tránh được nhát dao vào mặt. Nhưng ngay khi cậu vừa làm vậy, một lưỡi dao khác vuốt thẳng từ dưới vào eo cậu.
[Keng!!]
Tất nhiên, vũ khí bình thường như con dao đó không thể cắt qua da thịt cậu.
Âm thanh như kim loại va chạm vào nhau ấy vang lên, làm cả đám sát thủ phải kinh ngạc một lần nữa.
"Đừng dừng lại! Lớp phòng thủ của hắn sẽ có giới hạn, tiếp tục tấn công đi"
"Rõ!"
Tiếng kim loại chém vào nhau lại vang lên. Nhưng lần này nó xảy ra liên tục. Kaga tiếp tục di chuyển và đánh trả, song tốc độ của sát thủ là vô cùng cao, cộng thêm sự dẻo dai của cơ thể phụ nữ, Kaga không thể bắt họ lại được.
"Haaaah!"
"Ugh!"
Một đường kiếm lao trượt ngực Kaga, cắt một vết sâu hoắm vào vai cậu trước khi cậu nhận ra có thứ gì đó di chuyển đến gần.
"Hừ, quả nhiên vẫn phải sử dụng nó"
"Định mệnh, lại Vũ Khí Nguyền Rủa nữa sao?"
"Oh, nhóc biết về thứ này hả?"
Kaga nghiến răng lại. Nối lại phần da thịt bị cắt trên vai, cậu lao tới phía trước và tung một quyền thật mạnh vào mặt con ả tóc đen đó. Toàn bộ khả năng "Cường Hoá" đều dồn vào chân cậu, thế nhưng đáp lại hành động đó chỉ là lời nhận xét chán nản của ả sát thủ.
"Chậm quá"
Bùm. Con ả như biến mất trước mặt Kaga, để lại một dư ảnh hoàn hảo ở đó và chém ít nhất 30 nhát chồng chéo lên nhau, dọc từ cánh tay tới lưng cậu.
"Guh ah—"
"Quang Tốc, một trong những kĩ năng tuyệt vời nhất của Sát Thủ. Một khi đã sử dụng ma thuật này, chúng ta có thể di chuyển với tốc độ ánh sáng. Nhóc sẽ không thể chống lại một người có tốc độ vượt trội bằng sức mạnh thể lực đâu"
"GAHHHHHH!"
Chẳng chờ con ả giải thích xong, Kaga vùng dậy, xoay toàn bộ cơ thể mình, giương cao cánh tay mình lên trời.
"ORDER—Light Gear!"
"Nhóc đang cố làm gì vậy—"
Một cây giáo, một cây kiếm, một cây rìu, một cây đinh ba, một con dao găm,...Có thể là một trong vô vàn những loại vũ khí khác dần hiện ra xung quanh Kaga.
Những chùm sáng bảy màu khác thường đang tụ dần lại thành hình hài những vũ khí đó. Nói đơn giản hơn, Kaga đã thao túng ánh sáng xung quanh mình và dồn chúng lại một điểm, đan vào nhau và tạo nên những tạo tác trông như báu vật này.
"Lấy tốc độ Ánh sáng ra hù ta á? Giỏi thì né thứ này đi!"
___________________________________
Chú thích:
Tốc độ Vũ trụ cấp 1: Đủ để vật thể có trọng lượng căn bằng với Trái Đất và bay quanh thành quĩ đạo.
Tốc độ Vũ trụ cấp 2: Đủ để vật thể thoát khỏi trọng lực và bay khỏi Trái Đất.
Tốc độ Vũ trụ cấp 3: Cho vật thể đủ năng lượng bay khỏi hệ mặt trời.
Tốc độ Vũ trụ cấp 4: Thừa năng lượng đưa vật thể ra khỏi Ngân Hà.