Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn) - Kim Phi (FULL)

Địch An biết Kim Phi vội vàng trở về, nến lúc có gió lập tức giăng buồm lên, khi không có gió thì sắp xếp người lên bờ tìm người kéo thuyền, lên đường với tốc độ nhanh nhất.

Chiều ngày thứ tư sau khi rời khỏi bến tàu thủy quân, thuyền chở hàng gặp phải trạm kiểm soát đầu tiên.

Nói là trạm kiểm soát, thật ra là một đội thuyền đánh cá lớn nhỏ dàn hàng ra chặn trên mặt sông.

Trên thuyền đánh cá có một số người đứng xiêu xiêu vẹo vẹo, trong tay nhiều người còn cầm vũ khí như dao, gậy.

"Bây giờ thủy tặc hung hăng ngang ngược như vậy sao?" Kim Phi cau mày hỏi.

"Tiên sinh, bọn họ không phải là thủy tặc, mà là binh lính của huyện bờ nam này."

Địch An thở dài nói: "Kể từ sau khi Ngô vương tạo phản, trên Trường Giang có rất nhiều trạm kiểm soát, mỗi trạm kiểm soát đều phải thu tiền."

"Đây là binh phỉ sao?" Kim Phi cũng thở dài.

"Tiên sinh, ngài hãy về nghỉ ngơi chút đi, ta đi đuổi cổ bọn họ là được."

Địch An gọi trợ thủ mang hai chuỗi tiền đồng tới, đi đến mép boong tàu.

Đám binh lính đó nhận tiền, cũng không làm khó, vô cùng vui vẻ di chuyển thuyền đánh cá rời đi, thuyền lớn thuận lợi thông quan trạm kiểm soát đầu tiên.

Điều khiến Kim Phi không ngờ tới là chỉ sau một ngày rưỡi, bọn họ đã gặp được trạm kiểm soát thứ hai.

Mặc dù Địch An đã cố gắng hết sức để đi nhanh nhất, nhưng dù sao bọn họ cũng đang ngược dòng, một ngày rưỡi bọn họ mới chỉ đi được chưa đầy sáu mươi kilomet.

“Trạm kiểm soát này cũng quá dày đặc nhỉ?" Kim Phi cau mày nói: "Chưa tới sáu mươi kilomet đã có hai trạm kiểm soát, đoạn đường trở về Xuyên Thục này phải đi qua bao nhiêu trạm kiểm soát chứ?"

"Không còn cách nào khác, thế đạo hỗn loạn, binh lính khắp nơi đều muốn kiếm lợi nhuận, dù sao cũng không mất gì”.

Địch An nói: "Gần đây có rất nhiều người bán hàng rong đã không làm nữa."

"Đây không phải là địa bàn của Ngô vương sao, hẳn không quản lý sao?" Kim Phi hỏi.

Mấy tháng trước khi Kim Phi đến Đông Hải, thỉnh thoảng trên sông sẽ có tình huống tắc nghẽn.

Nhưng mấy ngày nay y ra ngoài hóng mát, trên mặt sông. đều trống không, ngoại trừ hai chiếc thuyền của bọn họ, ngay cả thuyền đánh cá cũng khó có thể nhìn thấy được.

"Hiện tại Ngô vương đang bận tranh giành Hợi Châu với Sở vương, sao có thể quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt này?"

"Haiz!" Kim Phi nhìn thấy trợ thủ của Địch An xách túi tiền tới thì thở dài và quay trở lại khoang thuyền.

Trong những ngày kế tiếp, dường như mỗi ngày đều gặp. một trạm kiểm soát, càng ngày càng đòi nhiều phí qua đường hơn.

Lúc đầu chỉ là hai chuỗi tiền đồng, mấy ngày sau đã tăng lên sáu chuỗi.

Bởi vì binh lính lập trạm cũng phát hiện ra thuyền chở hàng trên sống càng ngày càng ít, biết số tiền này không thể thu được quá lâu, cho nên càng càng càng tàn ác hơn.

Đây không phải là điều Kim Phi khó chịu nhất, dù sao Đại Khang là một nền kinh tế nông nghiệp nhỏ, nhiều nông dân đều là tự cung tự cấp, ngay cả khi trên Trường Giang không có. một con thuyền nào, cũng không ảnh hưởng lớn đến dân chúng.

Người thực sự bị ảnh hưởng là giai cấp quyền quý.

Không có giao thông vận chuyển, hàng hóa sẽ không thể lưu thông, đám quyền quý ở Xuyên Thục sẽ không thể ăn được cá muối khô ở Đông Hải, cũng như hoa quả từ phương nam.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận