“Sao y có thể đi nhanh như vậy được?”
Phùng tiên sinh nhìn vào tờ giấy, vẻ mặt hiện lên sự khiếp Sợ.
Ngày hôm qua, ông ta vừa mới nhận được tin Kim Phi đã tới Du Châu, mới qua một ngày mà y đã tới Kim Xuyên.
Chưa kể đi ngược dòng, cho dù y có cưỡi ngựa chạy như điên trên Trung Nguyên cũng không thể nhanh như vậy được!
“Thám tử nói Kim Phi ngồi trên một chiếc thuyền rất kỳ lạ, đầu thuyền có hai cái sừng, một cái nhả ra khói trắng xóa, cái còn lại bốc ra khói màu đen, chạy nhanh hơn cả ngựa chiến!” Thuộc hạ trả lời.
“Một con thuyền kỳ lạ chạy ngược dòng còn nhanh hơn cả ngựa chiến sao? Kim Phi đúng là một tên quái thai!”
Phùng tiên sinh hỏi: “Làng Tây Hà bên kia ra sao rồi, khi nào có thể đánh hạ?”
“Chuyện này...”
Thuộc hạ cúi đầu nói: “Mấy người ở làng Tây Hà là một lũ điên, đàn ông đánh xong thì phụ nữ cũng xông lên, mấy phụ nữ ở đó giống như không thiết sống nữa, chân đã bị chặt đứt rồi mà vẫn ôm chặt người của chúng ta liều chết!”
“Ta không quan tâm mấy cái đó, thứ ta cần là kết quải”
Vẻ mặt Phùng tiên sinh dữ tợn: “Trước khi Kim Phi về, phải đánh hạ được làng Tây Hà! Nếu không, đừng hòng một ai trở về Thổ Phiên nữa!”
“Rõ!”
Thuộc hạ xoay người chạy ra ngoài.
Làng Tây Hà, Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi cũng nhận được tin của nhân viên hộ tống.
Biết được Kim Phi đã tới được bến tàu, cả làng đều vui mừng.
Mấy ngày trước chiến đấu quá ác liệt, quân địch dùng khinh khí cầu để tới đây, các nhân viên hộ tống rút về dưới hầm, đợi cho tới khi khinh khí cầu bay đi, mới ra ngoài chém giết đoạt lại trận địa
Mỗi một đỉnh núi phải trải qua ít nhất mười mấy lần đổi chủ!
Đánh tới bây giờ, không còn nhiều nhân viên hộ tống trong làng còn có thể đứng lên đánh tiếp.
Nhân viên hộ tống đánh xong, các nữ công nhân của xưởng dệt và núi Thiết Quán cũng xông lên.
Nữ công nhân ở hai nơi này luôn cạnh tranh với nhau, lên chiến trường vẫn như thế.
Sau khi khinh khí cầu bay đi, nếu nữ công nhân bên nào đoạt lại được trận địa nhưng tốc độ chậm thì sẽ bị nữ công nhân bên kia cười nhạo.
Điều này đã khiến nữ công nhân lên chiến trường còn liều mạng hơn cả nam binh.
Cửu công chúa đã chuẩn bị xong việc rút lui khỏi làng, sẵn sàng chiến đấu với kẻ địch trên đường, thế mà các nữ công nhân đã mạnh mẽ bảo vệ được lối vào cửa làng.
Nhưng họ cũng phải trả một cái giá rất đắt.
Số nữ công nhân xưởng dệt và núi Thiết Quán bị thương cộng lại phải lên tới một nghìn người.
Mấy nghìn người còn lại có tới một nửa cũng bị thương với mức độ khác nhau, chẳng qua là họ vẫn kiên trì chiến đấu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!