“Khánh hầu!”
Trương Lương đi tới, giơ cánh tay còn sót lại chào nghi thức quân đội với Khánh Hoài.
Khánh Hoài chào lại, cười nói: “Hiện giờ ngươi là Thị lang bộ Binh, thống soái tiêu cục Trấn Viễn, chức quan cao hơn ta, về sau không thể chào ta trước như vậy!”
Nay dưới trướng Kim Phi và Cửu công chúa không có người tài để dùng, giờ Trương Lương có một đống danh hiệu, Thị lang bộ Binh và thống soái tiêu cục Trấn Viễn chỉ là hai trong số đó, nói đúng ra, Khánh Hoài thực sự thuộc quản lý của Trương Lương.
Cấp dưới khi xưa biến thành cấp trên hiện tại, Khánh Hoài lại cũng không hề cảm thấy mất cân bằng tâm lý, anh ta biết đây là Trương Lương xứng đáng có được.
Hồi Kim Phi còn săn thỏ ở trong núi thì Trương Lương đã đi theo y rồi, đến tận hôm nay vẫn chịu thương chịu khó, trung thành và tận tâm với Kim Phi.
“Nếu không có Hầu gia, ta có lẽ đã chết trên chiến trường từ lâu, phải chào hỏi mới đúng.” Trương Lương cười lắc đầu.
Anh ta biết Kim Phi đã từng đề nghị Cửu công chúa để Khánh Hoài nhậm chức ở bộ Binh, nhưng Cửu công chúa có thể là vì tránh hiềm nghỉ, nói Khánh Hoài không có chiến công lớn gì ở Xuyên Thục, không đủ để đảm nhiệm chức vị Thị lang bộ Binh, nên đã từ chối.
Trương Lương thậm chí hoài nghi, sự chỉ viện của quân Thiết Lâm lần này chính là công việc Kim Phi sắp xếp cho Khánh Hoài.
Lần này quân Thiết Lâm tiếp viện quá kịp thời, cộng với năng lực quân sự và tâm ảnh hưởng của Khánh Hoài, cho dù Kim Phi có cho Khánh Hoài đi làm Thượng thư bộ Binh thì cũng đủ tư cách.
Hầu hết các tướng lĩnh sẽ ít nhiều khiêm tốn khi đối mặt với tình hình hiện tại và nói những điều tâng bốc Trương Lương.
Nhưng Khánh Hoài từ trước đến nay không thích quan trường, cũng không thích trên thói khách sáo trên quan trường, đột nhiên đổi chủ đề, hỏi: “Tiên sinh đâu?”
“Tiên sinh ở trong nhà!”
Trương Lương chỉ vào khoảng sân nhỏ phía sau khu đất trống
Đốt khói hiệu xong, Kim Phi lại trở lại sân nhỏ, tập trung chế tạo đạn, bên ngoài tuy tiếng bom vang vọng khắp thung lũng, nhưng y cũng không đi ra xem xét.
Bởi vì Kim Phi cũng biết, đại cục đã được định đoạt, y có ra ngoài hay không cũng như nhau.
Thứ Kim Phi muốn bình định không phải chiến trường ở kênh Hoàng Đồng, mà là toàn bộ thiên hạ.
Cho nên y phải nhanh chóng sản xuất hàng loạt súng trường và đạn càng sớm càng tốt để không xảy ra trận chiến kênh Hoàng Đồng thứ hai.
“Vậy ta đi trước báo cáo tình hình chiến đấu cho tiên sinh”
Khánh Hoài đang muốn đi đến tiểu viện, nhưng mới đi được hai bước đã thấy Kim Phi đi ra từ nhà đá.
Vừa rồi Kim Phi đã nhắc A Quyên đứng trông ngoài cửa, nếu Khánh Hoài tới thì gọi y ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!