Có thể trong mắt nhóm người Trương Lương, Hàn Phong, Kim Phi cuối cùng đã trưởng thành, không còn lý tưởng hóa như vậy nữa, nhưng là người đầu ấp tay kề với Kim Phi, Tả Phi Phi có thể nhận ra rằng Kim Phi đã khác trước.
Kim Phi quay đầu nhìn thoáng qua Tả Phi Phi, không giả bộ mạnh mẽ cũng không biểu lộ bi thương, chỉ cười với Tả Phi Phi tỏ ý y không sao.
Có lẽ có một số người có thể thích cảm giác có thể kiểm soát sự sống, cái chết và số phận của người khác, nhưng Kim Phi không thích.
Ví dụ như lần này, Kim Phi biết rằng mình phải xử quyết quân chinh chiến phía Nam của Đảng Hạng và quân Tần Vương.
Bởi vì trong trận chiến này quân Thục đã hy sinh quá nhiều, y cần phải có một lời với binh lính quân Thục và gia đình các binh sĩ hy sinh.
Tiếp theo, cho dù đã bị ném bom, số lượng binh lính quân chinh chiến phía Nam và quân Tân Vương còn sống cũng quá nhiều, y không có đủ nhân lực để trông giữ tù binh, nếu tùy tiện chiêu hàng thì rất có thể cho kẻ địch cơ hội bất ngờ làm phản, đến lúc đó rất có thể sẽ vượt khỏi tâm kiểm soát.
Cuối cùng, y cũng phải dạy cho kẻ thù một bài học đủ đau đớn, cho người Đảng Hạng một đòn thật đau, làm cho bọn họ biết tấn công Xuyên Thục sẽ phải trả giá đắt, nếu không nói không chừng bọn họ sẽ còn sẽ tiếp tục phái người chinh chiến phía Nam.
Bất kể cân nhắc thế nào, Kim Phi biết mình nhất định phải đưa ra quyết định giết người, nhưng trong lòng y vẫn cảm thấy khó chịu.
Nói đến cùng, Kim Phi cũng mới đến thế giới này có hai năm.
Trước khi đến đây, Kim Phi chỉ là một kỹ sư suốt ngày làm việc với máy móc, nhìn thấy lãnh đạo không biết phải làm sao để làm thân.
Nói trắng ra thì y chính là một tên mọt sách có bằng cấp cao.
Nhưng trong hai năm kể từ khi đến đây, Kim Phi bị tình thế thúc đẩy phải tranh đấu không ngừng, địa vị càng ngày càng cao, quyền lực càng lúc càng lớn, giết người cũng càng ngày càng nhiều.
Trong hai năm, đích thân y đã hạ lệnh xử quyết bao nhiêu người, chính y cũng không nhớ nổi.
Cảm giác này không dễ chịu chút nào.
Nhưng Kim Phi không hề hối hận, chiến thắng mà không hy sinh thì không phải là chiến thắng thực sự.
Đây là con đường duy nhất để đến được hòa bình.
Nhẹ nhàng vỗ má Tả Phi Phi, Kim Phi cũng đi ra ngoài phòng chỉ huy.
Nhưng thay vì nhìn khinh khí cầu trên bầu trời, y lại ra hiệu cho Thiết Chùy gọi Khánh Hoài.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!