"Đoàn trưởng, bọn họ thả chim ưng rồi, làm sao bây giờ?"
Một đại đội trưởng quân Thiết Lâm cả người đầy máu chạy lên trên bãi đất cao hỏi.
Quân Thiết Lâm đã nguyện trung thành với Xuyên Thục, đội ngũ cũng được tiến hành biên chế lại theo tiêu cục Trấn Viễn.
Người nghe lệnh chỉ huy lần cuộc phục kích lần này là trung đoàn đầu tiên tinh nhuệ nhất của quân Thiết Lâm.
"Một khi chim ưng cất cánh, ngay cả tiên sinh cũng không có cách nào khác, nếu không chúng ta cũng đã không cần ở đây nữa”
Đoàn trưởng bất đắc dĩ thở dài, sau đó nói: "Để bọn chúng bay đi, chúng ta chỉ cần giữ lại người thuần hóa chim ưng là được!"
“Giữ người thuần hóa chim ưng lại?” Hai mắt của đại đội trưởng không khỏi sáng lên.
Đúng vậy, chim ưng bay quá cao và quá nhanh, bọn họ không thể làm gì được, nhưng người thuần hóa chim ưng không biết bay, chỉ cần người thuần hóa chim ưng bị giết thì sẽ không có người chỉ huy chim ưng, chim ưng hoặc là sẽ bay đi, hoặc là bay về nơi nó đã sinh ra.
Nhưng cho dù là cái nào thì cũng có thể giải quyết được tình thế khó xử ở kênh Hoàng Đồng.
Chờ đến khi người Đảng Hạng đưa chim ưng tới đây, ít nhất cũng phải mất một hoặc hai tháng nữa, đến lúc đó Kim Phi đã quay trở lại Xuyên Thục từ lâu rồi.
Theo lệnh của đoàn trưởng, quân Thiết Lâm lại phát động một cuộc tấn công khác, chiếm giữ bộ chỉ huy của quân địch trong một lần và giết chết tất cả các tướng lĩnh của Đảng Hạng và người thuần hóa chim ưng ẩn náu trong đó!
Đoàn trưởng ra lệnh cho quân Thiết Lâm dọn dẹp chiến trường, thu thập xác chết của các đồng đội phe mình, sau đó bổ một đao vào cổ của từng tên định.
"Đoàn trưởng, chôn những đồng đội đã hy sinh ở đâu?"
Đại đội trưởng đến xin chỉ thị.
Mặc dù quân Thiết Lâm mai phục trước, mặc dù bọn họ có lợi thế về vũ khí và địa hình, nhưng phản ứng của Ngự Lâm Quân của Đảng Hạng cũng rất nhanh, sau khi trận chiến kết thúc, quân Thiết Lâm vẫn hy sinh hơn hai trăm người.
"Không được chôn/' đoàn trưởng lắc đầu nói: "Khánh hầu đã nhận được mật thư của bệ hạ cách đây không lâu, trong thư nói bệ hạ sẽ khuyên tiên sinh tạm thời buông tha cho đất Tần, trở về phát triển đất Tần trước rồi sau đó mới lên kế hoạch về Đảng Hạng và Đông Man, để các huynh đệ ở lại chỗ này, nhỡ may lúc chúng ta đi rồi, người Đảng Hạng đến đào mộ thì làm sao bây giờ?
Các huynh đệ đã hy sinh rồi, không thể để xác của bọn họ ở lại nơi rừng núi hoang vắng này chịu cái lạnh của mùa đông nữa, tháo máy bắn đá, giải phóng xe đẩy để kéo các huynh đệ
về. “Kéo đến đâu?” Đại đội trưởng hỏi.
“Kéo đến kênh Hoàng Đồng trước đi, nếu như có thể thì kéo về Xuyên Thục.” Đoàn trưởng trả lời.
“Vâng!” Đại đội trưởng hành lễ rồi xoay người chạy tới.
Sau đó, các máy bắn đá trong khe núi lần lượt bị tháo ra, đại đội trưởng và cấp dưới khiêng từng xác chết lên trên xe đẩy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!