Thế nên chiến dịch bắt giữ này chủ yếu nhằm vào các chư hầu khác ở Đại Khang, nhưng khoảng cách ở đất Tần với kênh Hoàng Đồng gần nhất và tốc độ hành động cũng có thể diễn ra nhanh nhất.
“Tiên sinh, khi có nơi khác có tin tức, ta sẽ lập tức tới thông báo cho ngài." Hầu Tử nói.
"Ngươi cũng nên chú ý giữ bí mật, đừng có bô bô!" Trương Lương cau mày nhắc nhở.
Lần bắt giữ này là một hành động bí mật, sau khi bắt được Tân vương cũng âm thầm giam giữ, chỉ lo đám người Tấn vương, Sở vương nhận ra điều gì đó bất thường mà chạy trốn trước.
Mặc dù Cửu công chúa cũng cho cao thủ để mắt tới bọn họ, nhưng ai mà dám đảm bảo có thể dõi theo mãi không rời.
"Lương huynh, huynh yên tâm, bên Kim Xuyên kia còn ra tay sớm hơn chúng ta, biết đâu chừng bây giờ bọn họ đã bắt được bọn Tương vương rồi chỉ là chúng ta chưa nhận được tin thôi."
Hầu Tử nói: "Hẳn là bên Thiết Ngưu cũng ra tay rồi, cho dù mật thám của Tần vương có thấy được cũng không kịp thông báo cho bọn hắn."
Khi phi thuyền bắt Tân vương xuất phát từ kênh Hoàng Đồng, ngoài phi thuyền bắt Tân vương còn lại đều xuất phát từ thành Vị Châu và hai bên đã thống nhất một thời gian để cùng nhau hành động.
Khoảng cách từ thành Vị Châu đến thành Tấn vương không xa lắm, bây giờ tiểu đoàn trinh sát đã mang Tân vương về, hành động bên kia của Thiết Ngưu cũng sắp kết thúc.
Còn đám người Tương vương, Sở vương, Ngô vương đám người đều ở phía nam, phi thuyền đi bắt bọn họ là do tổng bộ Kim Xuyên cung cấp, đã được vận chuyển đến nơi này bằng đường thủy từ lâu.
Nên đó là lí do tại sao Hầu Tử lại tự tin như thế.
"Dù thế nào đi nữa, tốt nhất hãy cẩn thận một chút." Trương Lương cảnh báo một tiếng rồi xua tay.
"DạI" Hầu Tử cúi chào một rồi quay người rời đi.
Từ đầu đến cuối, Kim Phi cũng chưa ngẩng đầu lên mà đôi mắt y luôn nhìn vào bản đồ.
Khánh Mộ Lam đứng ở một bên không khỏi nhớ đến lần đầu tiên nhìn thấy Kim Phi.
Khi đó bộ dạng Kim Phi thận trọng cẩn thận nhưng bây giờ đã bắt được Tân vương y còn không thèm ngẩng đầu lên, điều
này cho thấy y không hề để tâm đến Tần vương.
Sự thay đổi thái độ này khiến Khánh Mộ Lam nhận ra sự tự tin này xuất hiện từ sâu trong nội tâm của Kim Phi.
Kim Phi thấy Khánh Mộ Lam đang nhìn mình, thì mới ngẩng đầu lên sờ mặt mình: “Sao vậy?”
“Không có gì, ta chỉ cảm thấy ngài khác trước, đã tự tin hơn nhiều.” Khánh Mộ Lam đáp.
“Có sao?” Kim Phi lại sờ mặt.
Thực ra sau khi đến thế giới này không lâu, Kim Phi đã có được một số hiểu biết sơ bộ về thế giới này nên luôn rất tự tin.
Với khả năng của mình, chỉ cần y đứng vững thì không cần phải sợ hãi bất cứ ai.
Đây cũng là lý do tại sao Kim Phi lại thận trọng trong lần đầu gặp Khánh Mộ Lam và Khánh Hoài.
Bởi vì lúc đó y vừa mới đến, còn rất nhỏ yếu, không có khả năng chống lại các quý tộc lâu đời ở thế giới này.
Nhưng hiện tại y đã có được thế lực của mình, nên không còn cần phải nhìn mặt người khác làm việc và cũng không cần phải che giấu cái gì nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!