Kim Phi ngồi xuống bên cạnh bàn, sau đó ra hiệu cho Cửu công chúa cũng ngồi xuống.
"Được rồi, đã lâu rồi chúng ta không nói chuyện, ta cũng muốn nói chuyện với phu quân từ lâu rồi."
Cửu công chúa đã chuẩn bị tâm lý từ trước, thoải mái ngồi xuống bên cạnh bàn: "Phu quân, chàng muốn nói đến mấy người Tương vương ư?”
"Đúng vậy,' Kim Phi gật đầu.
"Về chuyện này, ta phải thừa nhận với phu quân là ta sai, ta chưa bàn bạc với phu quân mà đã tự mình ra quyết định xử tử mấy người Tương vương."
Cửu công chúa không hề giấu giếm gì, ngẩng đầu nhìn Kim Phi nói: "Phu quân, ta biết làm như vậy là không đúng, nhưng đây là biện pháp nhanh nhất để giải quyết tình thế khó khăn ở Xuyên Thục, đồng thời cũng là biện pháp phải trả giá ít nhất, hơn nữa cơ hội cũng nhanh chóng qua đi, lúc đó phu quân đang ở Hi Châu, ta không kịp bàn bạc với phu quân mà đã tự mình đưa ra quyết định!"
"Biện pháp trả giá ít nhất?" Kim Phi vỗ bàn nói: "Nàng có bao giờ nghĩ tới sẽ có bao nhiêu dân chúng vì vậy mà chết hay không?”
"Phu quân, trên đời này không có biện pháp nào là hoàn hảo!" Cửu công chúa nói: "Nếu không giết mấy người Tương vương, sau này có thể sẽ có càng nhiều dân chúng bị chết!"
"Đó chỉ là một khả năng, cũng có khả năng là chúng ta có thể thuận lợi chuyển giao, thu phục các nơi, như vậy mới là biện pháp phải trả giá ít nhất!" Kim Phi nói.
"Phu quân, chuyện lớn của nước nhà không thể đánh cược được, chúng ta cũng cược không nổi đâu!"
Cửu công chúa nói: "Phu quân, chàng thật sự có ý định sau này đổi khinh khí cầu và phi thuyền lấy mạng chim ưng ư? Chúng ta chưa nói tới chuyện làm như vậy có lãi hay không, chàng có biết Đảng Hạng với Đông Man có bao nhiêu chim ưng không? Nhỡ may dùng hết khinh khí cầu rồi thì phải làm sao bây giờ?
Đúng rồi, nói đến đây, ta có chuyện phải nói với phu quân một chút.
Thứ nhất, có tin tức từ Mãn Thương truyền về, nói rằng mỏ amiăng sắp được khai thác hoàn toàn.
Thứ hai, mật thám ở đất Tấn truyền tin tới nói rằng Tấn vương đã thu thập những chiếc phi thuyền mà lúc trước bọn Lão Ưng rơi xuống, và đang có ý đồ bắt chước tạo ra từng chiếc máy hơi nước.
Thứ ba, tin tức từ Thổ Phiên cũng truyền về, nói rằng có hai bộ tộc đang đánh nhau trên cao nguyên và xuất hiện khinh khí cầu."
Kim Phi nghe xong thì không khỏi nhíu mày thật sâu.
Ba tin tức mà Cửu công chúa vừa nói đều cực kỳ quan trọng.
Cho dù là chế tạo phi thuyền hay là khinh khí cầu, đầu cần dùng đến vải chống cháy, mà chất liệu chính của vải chống cháy là amiăng.
Nhưng các mỏ amiăng chủ yếu được sản sinh ra ở cao nguyên, thuộc lãnh thổ của dân tộc Thổ Phiên, mặc dù Xuyên Thục là tỉnh có số lượng dự trữ amiăng lớn thứ hai, nhưng kiếp trước Kim Phi chủ yếu làm nghề máy móc và nơi dùng đến amiăng không nhiều, dựa vào trí nhớ của y thì y chỉ tìm được một mỏ quặng amiăng.
Hơn nữa, số lượng dự trữ ở quặng mỏ amiăng kia không lớn lắm, gần như đã sắp cạn kiệt.
Một khi quặng mỏ amiăng được khai thác hết, lại không †ìm được quặng mỏ amiăng mới, thì sẽ không còn vải chống cháy để sản xuất khinh khí cầu và phi thuyền.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!