“Thủy thủ đều ở trên thuyền thủy quân!”
Trịnh Trì Viễn chỉ về mặt biển phía bắc.
Vị trí trên bến tàu xưởng đóng thuyền có hạn, đội thuyền của thủy quân bèn dừng lại trên mặt biển phía bắc xưởng đóng thuyền, đa số thủy thủ cũng đều đợi ở trên thuyền, không tiến vào xưởng đóng thuyền.
“Tiên sinh, muốn ta gọi bọn họ tới hay là ngài muốn lên thuyền?” Trịnh Trì Viễn hỏi.
“Đi qua chỗ của ngài xem đi.” Kim Phi suy nghĩ tạm thời hôm nay không có chuyện gì làm, bèn quyết định đi lên thuyền thủy quân xem thử.
“Hoan nghênh tiên sinh đến kiểm duyệt thủy quân!” Trịnh Trì Viễn vội vàng dẫn đường ở phía trước.
Thiết Chùy đánh mắt ra hiệu cho phó đội trưởng đội cận vệ, phó đội trưởng đội cận vệ lập tức rời đi.
Khi Kim Phi đi ra khỏi xưởng đóng thuyền, Tả Phi Phi đã dẫn theo đội súng kíp đợi ở cổng, ca-nô cũng đã chuẩn sẵn sàng.
Có hàng mấy chục người đứng ở sau lưng Tả Phi Phi, trên ca-nô cũng đứng đầy các nữ công nhân tay cầm súng kíp.
Cách đó không xa, nhân viên hộ tống trực đêm cũng bị Đại Cường gọi lại, tập trung ở thao trường.
Thiết Chùy và Tả Phi Phi làm như vậy hiển nhiên là không tin tưởng Trịnh Trì Viễn, lo lắng anh ta ở trên thuyền thủy quân uy hiếp Kim Phi.
Tả Phi Phi dẫn theo nhiều tay súng kíp theo Kim Phi lên thuyền như vậy, cho dù Trình Trì Viễn có ý đồ bất chính, các cô cũng có thể bảo vệ cho sự an toàn của Kim Phi cho đến khi Đại Cường dẫn nhân viên hộ tống tới ứng cứu.
Thực ra khi Thiết Chùy nháy mắt ra hiệu với đội trưởng đội cận vệ, Kim Phi đã nhìn thấy rồi.
Nhưng có bài học từ đợt tập kích ở Đông Hải lần trước, Kim Phi đã vô cùng khiếp đảm, nên không ngăn cản Thiết Chùy.
Kim Phi vốn tưởng Trịnh Trì Viễn thấy Thiết Chùy và Tả Phi Phi làm vậy sẽ tức giận, kết quả lại nhìn thấy anh ta lộ ra vẻ mặt như trút được gánh nặng.
Thực ra Trịnh Trì Viễn cũng rất lo lắng Kim Phi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn ở trên thuyền của mình, bây giờ có Tả Phi Phi và Thiết Chùy bảo vệ y, anh ta cũng yên tâm hơn rất nhiều.
Một hàng người dọc theo bờ biển đi về phía bắc mấy trăm mét, rồi đến một cây cầu tàu.
Phía cuối cầu tàu dựng một tấm ván gõ, một đầu khác của tấm ván nối liền với thuyền chiến thủy quân của Trịnh Trì Viễn.
“Tiên sinh, mời!”
Trịnh Trì Viễn làm động tác tay mời, hơi lùi về phía sau Kim Phi và Đường Tiểu Bắc nửa bước, đi theo lên thuyền.
“Tiên sinh, cầu thang bên trái dẫn đến khoang chính, chúng ta đều sinh hoạt ở trong khoang chính, cầu thang bên
phải dẫn đến khoang hàng hóa.”
Trịnh Trì Viễn hỏi: “Tiên sinh, ngài muốn đến khoang chính xem trước hay khoang hàng hóa xem trước?”
“Không cần, gọi thủy thủ lên boong thuyền đi.”
Kim Phi phất tay, đi thẳng đến lan can bên cạnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!