Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn) - Kim Phi (FULL)

"Bao nhiêu?"

Kim Phi chưa bao giờ nghiên cứu nuôi trồng thủy sản, cuối cùng cũng không thể đưa ra một con số chính xác, y chỉ có thể nói giống như Trịnh Trì Viễn: "Nhiều lắm, rất nhiều, nhìn thoáng qua là không thể nhìn hết được!"

Y vừa nói, vừa dang rộng vòng tay cử chỉ tương tự như một cái ôm.

Đường Tiểu Bắc lập tức cảm thấy thích thú trước dáng vẻ của Kim Phi.

"Tiểu Bắc, muội đừng cười, thật sự là nhiều lắm!"

Kim Phi hào hứng nói: "Rong biển thêm bừa chút đồ là có thể nấu cháo, khi phơi khô còn rất nhẹ, vận chuyển và bảo quản dễ dàng hơn lương thực thông thường!"

Với những loại rong biển này, phần lớn khủng hoảng lương thực ở Giang Nam và Trung Nguyên sẽ được giải quyết, cũng sẽ có rất nhiều dân chúng ở Đại Khang nhờ vậy mà sống sót!

Hơn nữa bản thân rong biển có vị mặn, nếu dân chúng Trung Nguyên ăn được, thì có thể giảm bớt vấn đề thiếu muối của bọn họi”

Nghe Kim Phi nói như vậy, vẻ mặt Đường Tiểu Bắc trở nên nghiêm trọng.

Cô ấy một mực đi khắp nơi, chứng kiến nỗi khổ trên thế đời nhiều hơn Kim Phi, cũng đã gặp rất nhiều gia đình quyền thế giàu có, trong những người cô ấy đã gặp, Kim Phi là người duy nhất thật lòng thật ý đồng cảm với dân chúng, hơn nữa còn nỗ lực tìm kiếm giải pháp.

Cửu công chúa có lẽ cũng làm như vậy, nhưng Đường Tiểu Bắc biết cô ấy thật sự không phải thương hại dân chúng, mà là vì quyền lực vua chúa.

Cũng có một số gia đình quyền thế giàu có ở địa phương làm các loại từ thiện như phát cháo, nhưng hầu hết đều giống như Cửu công chúa, mục đích không hề trong sáng.

Chỉ có Kim Phi, một lòng vì có thể giúp cho nhiều dân chúng vượt qua cửa ải khó khăn.

Có lẽ đây chính là lý do khiến Kim Phi được dân chúng rất yêu mến.

Nghĩ đến đây, Đường Tiểu Bắc đột nhiên cảm thấy Kim Phi đang vật lộn khó khăn chỉ có một mình thật quá mệt mỏi, nên nghiêm túc nói: “Tướng công, chàng đừng lo lắng, ta và Lương huynh sẽ bàn bạc, cố gắng hết sức để mở ra thị trường Giang Nam và Trung Nguyên, thành lập thương hội và mạng lưới hợp tác xã mua bán, rong biển sẽ được bán đến khắp mọi nơi ở Đại Khang!”

"Mở rộng thị trường Trung Nguyên?" Kim Phi nghe vậy, không khỏi khế cau mày.

Từ tối hôm qua, y đã rất hào hứng vì số lượng khổng lồ của rong biển, nghĩ đám rong biển này có thể giải quyết được bao nhiêu vấn đề, và có bao nhiêu dân chúng ở Giang Nam và Trung Nguyên có thể được cứu khỏi nạn đói, nhưng y đã quên mất, phải làm cách nào mới có thể để đưa rong biển tới tay người dân Giang Nam và Trung Nguyên.

Sản lượng rong biển có cao đến mấy, nếu không đưa tới tay người cần nó, thì cũng có ích gì?

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận