Trung Nguyên và nước K đã cắt đứt quan hệ ngoại giao từ lâu, đối phương cũng sẽ không nể mặt Cửu công chúa và Kim Phi, chuẩn bị nhiều một chút cũng
không có gì sai.
“Số tiền vàng vẫn nên giữ lại đi” Kim Phi lắc đầu nói: “Lần này ta chuẩn bị dùng những thứ khác để đổi lấy lương thực!"
"Dùng những thứ khác?" Cửu công chúa nheo mắt suy nghĩ một lúc, lập tức quay đầu nhìn về phía cửa sổ cách đó không xa: "Hay là phu quân định dùng cái này à?"
"Đúng vậy,' Kim Phi gật đầu.
“Hai người đừng ra vẻ bí hiểm nữa được không?” Quan Hạ Nhi nghe mà chẳng hiểu ra sao: "Đương gia, chàng định dùng thứ gì để đổi lấy đồ ăn?"
"Dùng thủy tinh!" Cửu công chúa mỉm cười đáp. "Thủy tinh? Bây giờ thủy tinh không đáng giá..."
Quan Hạ Nhi nói được một nửa thì đột nhiên bịt miệng mình lại.
Châu Thủy Ngọc từng khiến cho các quyền quý và gia tộc quyền thế ở Trung Nguyên và Giang Nam phải truy đuổi, một viên thủy tinh bình thường cũng có thể bán được với giá trên trời.
Khoảng thời gian đó, châu Thủy Ngọc đã trở thành dự án sinh lời nhiều nhất của thương hội Kim Xuyên, nó mang lại cho Kim Phi một khối tài sản không thể tưởng tượng được, cũng khiến cho Kim Phi hoàn thành việc tích lũy vốn ban đầu, có vốn để mở rộng tiêu cục Trấn Viễn.
Tiếc là tiệc vui chóng tàn, Trung Nguyên và Giang Nam lần lượt mất kiểm soát, trụ sở đóng quân của thương hội Kim Xuyên đành phải rút lui khỏi Trung Nguyên và Giang Nam, cũng mất đi cơ hội kiếm tiền từ châu Thủy Ngọc.
Nhưng xưởng thủy tinh không bị đóng cửa, chỉ là không còn sản xuất châu Thủy Ngọc nữa, mà là được chia thành hai phân xưởng, một phân xưởng nghiên cứu các dự án dân dụng về thủy tinh, ví dụ như làm cốc thủy tinh, chén thủy tinh và cửa sổ kính, còn phân xưởng còn lại thì tập trung vào các loại thấu kính khác nhau.
Kính viễn vọng đang dần trở nên phổ biến trong các nhân viên hộ tống, các quân y cũng sử dụng kính hiển vi có độ phóng đại càng ngày càng cao, đều là công lao của phân xưởng thứ hai.
Xưởng thủy tinh Kim Xuyên cũng giống như thương hội Kim Xuyên, đã chuyển †ừ mục đích kiếm lợi nhuận sang mục đích cho người dân sử dụng.
Giá của thủy tinh cũng giảm điên cuồng, bây giờ có rất nhiều trẻ em lẻn vào xưởng thủy tinh, số châu Thủy Ngọc nhặt được trên tường còn có chất lượng tốt hơn những “châu Thủy Ngọc” mà trước đây những quyền quý ở kinh thành đã dùng số tiền lớn để cướp được.
Các quyền quý trước kia cầm tiền đến xếp hàng mua "châu Thủy Ngọc" giờ đây đã trở thành trò cười cho cả thiên hạ, đều hận đến mức không thể cắn chết
Kim Phi.
Nhưng nước K và Trung Nguyên đã không liên lạc với nhau rất nhiều năm rồi, những quyền quý ở nước K xa xôi không biết điều này mà!
Kim Phi hoàn toàn có thể dùng thủ đoạn mà trước kia y đã dùng để hãm hại những quyền quý ở kinh thành và Giang Nam vào nước K một lần nữa.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Cửu công chúa lập tức sáng lên.
Nếu có thể dùng những châu Thủy Ngọc không đáng tiền này để đổi lấy lương thực thì đúng là tốt quát!
Ngay cả người tốt bụng như Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương cũng hiểu được rằng Kim Phi không làm gì sai cả.
Những người có năng lực mua châu Thủy Ngọc đều là người có tiền, lừa bọn họ, Quan Hạ Nhi không hề có gánh nặng tâm lý nào, ngược lại còn có cảm giác
vui sướng vì được thay trời hành đạo.
“Nhuận Nương, muội đi giúp phu quân tắm rửa, ta đến xưởng thủy tỉnh một chuyến, bảo bọn họ sản xuất một ít châu Thủy Ngọc!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!