Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn) - Kim Phi (FULL)

“Nhuận Nương, ta có thể ăn ké cơm không?” Khánh Mộ Lam tiến lên ôm lấy bả vai Nhuận Nương, chớp mắt hỏi.

“Cơm canh đạm bạc, Nếu Mộ Lam cô nương không chê, dĩ nhiên ta rất hoan nghênh!” Nhuận Nương đỏ mặt trả lời.

Mặc dù Kim Phi là người tiết kiệm, nhưng cũng không keo kiệt, mỗi lần nấu cơm Nhuận Nương sẽ nấu nhiều hơn một chút.

Sau khi đến Đông Hải, thỉnh thoảng Kim Phi sẽ chiêu đãi khách nên Nhuận Nương sẽ làm thức ăn nhiều hơn khi còn ở làng Tây Hà.

Nếu Kim Phi không chiêu đãi khách ở nhà, thì thức ăn thừa sẽ được mang đi cứu tế dân ty nạn.

'Vì Khánh Mộ Lam đến ăn ké cơm, nên Kim Phi nhìn Thiết Thế Hâm và Từ Cương hỏi: “Thiết đại nhân Từ đại nhân cũng đến ăn cơm đi!”

Thiết Thế Hâm không thèm khách sáo, chắp tay cười nói: “Vậy thì làm phiền Tiên sinh và Nhuận Nương phu nhân rồi!”

Từ Cương biết, bữa cơm này quá thân mật, mà ông ta không quen Kim Phi, nên trong vô thức định từ chối.

Nhưng Khánh Mộ Lam và Thiết Thế Hâm đều đồng ý, nếu ông ta từ chối thì cũng không đúng.

Hơn nữa Từ Cương cũng muốn hiểu hơn về Kim Phi, nên sau khi do dự hai giây, cũng học theo dáng vẻ của Thiết Thế Hâm chắp tay cười nói: “Vậy thì làm phiền tiên sinh và Nhuận Nương phu nhân rồi!”

“Không phiên, không phiên!” Nhuận Nương xua tay lia lịa: “Đều là mấy món đạm bạc cả, mong hai bị đại nhân không chê.”

'Từ Cương cho rằng Nhuận Nương nói cơm canh đạm bạc là đang khiêm tốn, nhưng sau khi đến phòng ăn, nhìn thức ăn trên bàn, Từ Cương mới nhận ra Nhuận Nương là cô nương thành thật.

Cơm được đựng trong chậu, bánh bao được đựng trong giỏ, tất cả thức ăn cũng đều được đặt trong chậu đất.

Thức ăn có thịt, có bánh bao, có gạo, đã là bữa tối thịnh soạn mà những người dân ty nạn nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng xét đến địa vị của Kim Phi mà nói, đây đúng là cơm canh đạm bạc.

Từ Cương cũng nhìn thấy trong nồi còn có canh rong biển và cá muối, nếu cho thêm chút gạo vào thì sẽ giống với cháo bố thí như đúc.

Đừng nói đường đường là quốc sư, phu quân của Hoàng đế đương triều, hễ là quan viên thất phẩm trở lên, bữa tối của họ còn nhiều món hơn bây giờ nhiều.

Khi Từ Cương gặp Kim Phi, ông ta đã khen Kim Phi là người giản dị, nhưng thứ ông ta khen ngợi là trong thư phòng của Kim Phi, không trang trí bất kì món đồ cổ thư pháp nào cả, nhưng ông ta không ngờ đến phòng ăn của Kim Phi còn giản dị hơn thư phòng rất nhiều, thậm chí thức ăn còn giống với thức ăn của dân ty nạn.

Thậm chí Từ Cương còn nghỉ ngờ Kim Phi cố tình chuẩn bị bữa ăn như vậy, nhưng nhìn biểu hiện của Khánh Mộ Lam và Thiết Thế Hâm, Từ Cương đã loại bỏ suy nghĩ này.

Khánh Mộ Lam xoa tay nhìn Kim Phi, giống như không thể chờ được nữa.

Kim Phi thấy vậy cũng cười rồi cầm đũa lên: “Mọi người đừng khách sáo, cứ tự nhiên như ở nhà mình vậy!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận