Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn) - Kim Phi (FULL)

Nghe những gì thành viên đội an ninh nói, nhiều người tị nạn vô thức liếm môi.

Sau khi ra khỏi trại Ngưu Gia, đội an ninh đã dẫn họ đến một lều cháo, tại đây mỗi người nhận được một bát cháo rong biển và cá muối.

Phần lớn bọn họ đều chạy trốn từ vùng Trung Nguyên, ở đó không có rong biển và cá muối.

Hầu hết mọi người thậm chí không cho muối khi nấu ăn, ngay cả khi ở nhà có khách, họ cũng chỉ thêm một nhúm nhỏ khi nấu.

Đối với người thiếu muối đã lâu, bỗng nhiên được uống một bát cháo cá muối sẽ thấy đây đúng là món ngon trên đời. Cũng không quá lời khi nói rằng hầu hết người tị nạn từ nhỏ đến giờ đều chưa từng được ăn món ngon như vậy.

"Tuấn ca, ý của anh là, về sau bọn ta ngày nào cũng sẽ được ăn món cháo. cá thơm ngon này?" một người tị nạn thèm thưồng hỏi.

“Mọi người có thấy những lầu cháo đó không? Sáng và chiều họ đều phát cháo”, thành viên đội an ninh nói: “Chỉ cần mọi người không gây rối và nghe theo sự quản lý của chúng tôi, đến giờ phát cháo là mọi người có thể mang thẻ ngà của mình đến nơi lĩnh cháo!"

“Thật sao?”, có người tị nạn vẫn không thể tin được.

Trên đường trốn chạy, thỉnh thoảng họ cũng gặp được một số địa chủ muốn cầu phúc hoặc tạo danh tiếng tốt nên phát cháo, nhưng cháo bọn họ phát hoàn toàn là cháo loãng, không thể so sánh được với cháo cá muối.

Hầu hết người tị nạn đều cảm thấy mình không xứng đáng được ăn món cháo cá muối thơm ngon như vậy.

Nhưng hiện tại người của đội an ninh nói sau này có thể mỗi ngày đều được ăn cháo cá muối, thậm chí một ngày có thể nhận hai lần...

Đây là điều mà những người tị nạn thậm chí không thể tưởng tượng được trước khi đến nơi.

"Sao tôi lại lửa mọi người cơ chứ?", người của đội an ninh bất đắc dĩ nói: "Cháo do lầu cháo cung cấp chỉ là để tránh cho mọi người chết đói, muốn sống tốt thì vẫn phải vào công xưởng làm việc. Cháo cá muối trong xưởng đều miễn phí, bánh bao ăn bao nhiêu cũng được, mỗi ngày còn có một bữa có thịt!”

Theo lời của thành viên đội an ninh, những người tị nạn bắt đầu nuốt nước bọt.

"Vào xưởng rồi có thực sự tốt như vậy không?”

“Đương nhiên", thành viên đội an ninh cũng bắt đầu tán gẫu: “Chỉ cần vào xưởng, không chỉ có đồ ăn ngon mà còn được nhận lương hàng tháng. Sau khi trở thành công nhân chính thức, còn có thể thuê một căn nhà ở tập thể và đưa gia đình đến sống cùng. Nếu trong nhà có trẻ em còn có thể tới lớp học miễn phí của xưởng!"

“Trời ơi, ta có cơm ăn, chỗ ở, tiền lương, con cái còn được học miễn phí?”

"Trên đời sao có thể xảy ra chuyện tốt như vậy được? Anh không lừa dối chúng tôi đấy chứ?”

“Chúng ta nghèo đến nỗi đôi dép rơm cũng không có. Anh ấy lừa chúng ta làm gì cơ chứ?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận