Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn) - Kim Phi (FULL)

“Muội đớ". Quan Hạ Nhi ở phía sau tức đến mức giậm chân.

Sáng sớm hôm sau, Kim Phi đến xưởng dệt, Đường Đông Đông đã đợi ở văn phòng từ sớm.

Tối qua Kim Phi cũng nghe thấy những lời Quan Hạ Nhi nói trong sân, sáng nay gặp nhau, hai người cũng không biết nên nói chuyện gì.

Cũng may lúc này trong văn phòng vẫn còn những người khác, đội cận vệ cũng đi theo sao Kim Phi, Đường Đông Đông nhanh chóng bình tĩnh lại, dẫn Kim Phi đến một xưởng làm việc phía sau văn phòng.

Căn phòng này tách biệt với xưởng trước đó, rộng khoảng bảy tám trăm mét vuông, ở giữa có một dãy bàn gỗ, trên bàn gỗ có cung gỗ, dùi gỗ và các dụng cụ bật bông khác.

Bên cạnh mỗi bàn gỗ đều có hai công nhân dệt.

Vì bật bông được xem là công việc tốn thể lực, công nhân ở đó chủ yếu là nam, có vài người phụ nữ, cũng là người khá trẻ trong làng, sức lực cũng lớn.

Thấy Đường Đông Đông ra hiệu, các công nhân lấy bông từ dưới bàn ra, bắt đầu làm cho Kim Phi xem.

Thoáng chốc tiếng cung gỗ vang lên trong xưởng, bông bay tứ tung. Kim Phi nhìn một hồi, nhận ra các công nhân bật bông khá ổn thì dẫn Đường Đông Đông rời đi.

“Tiên sinh, xưởng này hơi nhỏ, nhưng nếu sau này cần thiết, ta có thể dỡ bỏ vách ngăn và dọn dẹp xưởng bên cạnh để chuyển thành xưởng bông”, Đường Đông Đông nói.

Bảy tám trăm mét vuông nói ra thì không nhỏ, nhưng để làm một xưởng gia công thì hơi nhỏ thật.

“Không cần đâu, chỗ của các cô vốn dĩ cũng không lớn, nếu chen chúc quá thì không thể làm việc được”, Kim Phi lắc đầu nói: “Các cô có thể làm việc trước, sau này nếu cần ta sẽ xây thêm một xưởng mới”.

Mặc dù xưởng dệt làng Tây Hà là nơi Kim Phi lập nghiệp, nhưng xây dựng trong một ngôi làng thì diện tích và năng lực sản xuất hạn chế, bây giờ thiên về việc đảm bảo việc làm cho phụ nữ trong làng.

Hơn nữa, từ bông làm thành vải bông, ở giữa có rất nhiều công đoạn, một xưởng không thể nào hoàn thành hết được, thậm chí có thể nói là một dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh.

Bật bông chỉ là một công đoạn đầu tiên của dây chuyền sản xuất này. Nhưng với xưởng dệt hiện giờ, có một công đạo là đủ.

Mặc dù bông mà Lạc Lan mang về có vẻ nhiều nhưng vẫn là quá ít với một nơi nhiều người như Thục Xuyên, không thể dệt trên quy mô lớn, có thể bật bông nhào bông để làm thành một bộ áo khoác bông cho mỗi nhân viên hộ tống để chống lạnh là khá ổn.

Nếu xây xưởng dệt thật, cho dù lấy hết xưởng dệt ở làng Tây Hà này ra cũng không đủ cho một xưởng dệt bông dùng, chứ đừng nói là Đường Đông Đông bỏ trống một xưởng.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận