Thủy tỉnh cần được tinh luyện ở nhiệt độ cao, nên khi bước vào phân xưởng, một luồng hơi nóng đã phả vào mặt, rất nhiều công nhân thổi thủy tinh đều đang mặc quần áo lao động của mùa hè.
Công việc này thực sự rất phù hợp với mùa đông, nhưng đến mùa hè lại bị giày vò, hầu như ngày nào cũng có công nhân bị cảm nắng.
Kim Phi đi thăm quy trình sản xuất của công nhân một chút trước, rồi mới đi theo trưởng xưởng bước vào văn phòng, nói với trưởng xưởng về những yêu cầu của mình đối với việc chiếc kính cần sản xuất.
Rời khỏi xưởng thủy tinh thì đã là chập tối rồi, Kim Phi đang định trực tiếp quay về ăn tối thì nhìn thấy một chiếc phi thuyền bay về phía làng.
Làng Tây Hà là trung tâm hành chính của Xuyên Thục, mỗi ngày nhận được hàng trăm phần báo cáo về chiến sự, cũng sẽ có rất nhiều mệnh lệnh được gửi đi từ đây, trong đó có một số báo cáo về chiến sự và mệnh lệnh phải có phi thuyền hộ tống, cho nên mỗi ngày có rất nhiều phi thuyền cất cánh và hạ cánh, Kim Phi cũng không quá để ý.
Nhưng người cận vệ phía sau y tương đối quan tâm đến Lão Ưng lại lấy kính viễn vọng ra, nhìn thoáng qua số hiệu của phi thuyền, lập tức ngạc nhiên mà đưa kính viễn vọng cho tiểu đội trưởng.
“Làm gì thế?” Tiểu đội trưởng trừng mắt nhìn cận vệ này một cái với vẻ hơi không hài lòng.
Thiết Chùy quản lý đội cận vệ rất nghiêm ngặt, trong lúc chấp hành nhiệm vụ, trừ khi gặp phải tình huống đặc biệt, nghiêm cấm thì thầm với nhau. Trước đó, cận vệ này nói nhỏ trước xưởng thủy tinh thì thôi đi, nhưng bây giờ còn làm những động tác nhỏ, tiểu đội trưởng đã hơi không vui rồi.
Nhưng cận vệ cũng rất cố chấp, càng đưa kính viễn vọng lên phía trước.
Tiểu đội trưởng nhận ra rằng có thể có tình hình, nên đã đưa tay ra và nhận lấy kính viễn vọng.
Sau đó, tiểu đội trưởng cũng tỏ ra ngạc nhiên, đưa kính viễn vọng cho trung đội trưởng.
Mà động tác của anh ta cũng khiến cho Kim Phi chú ý, Kim Phi ngước đầu lên nhìn thoáng qua phi thuyền: "Có chuyện gì vậy?"
"Tiên sinh, hình như là số hiệu phi thuyền của trung đội viễn chinh!" Trung đội trưởng giải thích.
Trung đội bình thường đều là từ một trung đoàn nào đó, một tiểu đoàn nào đại nào đó, có rất ít trung đội có được thiết lập phiên hiệu riêng, Trung đội viễn chinh được xem là một trường hợp đặc biệt, là vì Kim Phi và Cửu công chúa muốn khen ngợi những nhân viên hộ tống đã đi viễn chinh đến nước K, và mang những hạt giống tốt về Đại Khang, đồng thời thiết lập để tưởng nhớ đến những nhân viên hộ tống đã hy sinh trên đường đi viễn chinh.
"Sao phi thuyền của đội viễn chỉnh lại quay trở lại?" Kim Phi khẽ nhíu mày, hiểu được vừa rồi tiểu đội trưởng kia đang làm cái gì.
Hạm đội của Đông Hải mới vận chuyển hạt thóc, bông và hạt bông từ nước K trở về không lâu, mặc dù sau khi dỡ hàng, hạm đội lại lập tức tiếp tục lên đường lao đến nước K, tính đến thời điểm này cũng mới chưa tới hai ngày, đội viễn chinh hẳn là đang cùng hạm đội đi vào Đông Hải, sao lại xuất hiện ở đây?
Nghĩ đến đây, Kim Phi bỏ qua ý định quay về ăn cơm trong đầu, quay đầu đi về phía ngự thư phòng.
Cửu công chúa còn tưởng rằng Kim Phi đến gọi cô ấy đi ăn cơm, nên vừa phê chữa tấu chương, vừa nói: “Phu quân, chàng đợi một lát, ta xử lý tấu chương này một chút rồi sẽ quay về!"
"Không sao, đừng vội." Kim Phi xua tay, ngồi ở bên cạnh cửa sổ.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!