"Thiết đại nhân, ông đánh giá bọn họ quá cao!" Kim Phi cười lạnh: "Hiệu quả chiến đấu của đám người này thậm chí không bằng thổ phỉ.
Thổ phỉ vào đường cùng còn dám liều mạng chiến đấu, còn đám người này chỉ cần thương vong một nửa là đội quân sẽ tan tác.
Thậm chí bọn chúng còn chưa chắc đã kiên trì được. đến giai đoạn cận chiến.
Chúng ta chỉ cần cử phi thuyền bay vài vòng trên quân doanh của chúng và ném gói thuốc nổ xuống dưới cũng đủ để chúng giải tán rồi chứ không cần đợi đến lúc giáp lá cài"
Thiết Thế Hâm nghe xong muốn phản bác, nhưng trong lúc nhất thời ông ta không tìm được lý do gì để phản bác, bởi vì Kim Phi đang nói sự thật.
Quý tộc bắt nạt thường dân thì không sao, nhưng trấn áp được thổ phi thì hơi khó, đấu với những nhân viên hộ tống đã trải qua nhiều trận chiến thì càng giống châu chấu đá xe.
Ngay cả ky binh tinh nhuệ của Đông Man và Đảng Hạng cũng không thể chống lại sự oanh tạc của phi thuyền và lựu đạn chứ đừng nói đến đội quân tạm thời được hình thành bởi những quý tộc và địa chủ giàu có này.
Thiết Thế Hâm cũng hiểu rằng không phải Kim Phi đang kiêu ngạo, coi thường địa chủ và quý tộc.
Sự thật là trong quá trình giao chiến, điều Kim Phi vừa nói rất có thể sẽ xảy ra.
Thiết Thế Hâm còn định nói gì đó nhưng Kim Phi đã nói trọng nhất không phải vũ khí trang bị, mà là lòng người.
Thiết đại nhân nói bọn họ có rất nhiều người, nhưng bất kể bọn họ có bao nhiêu gia đinh biết đánh đấm thì số lượng đó có đông hơn người dân địa phương được không?
Đợi tới cuối năm khi bọn họ tập hợp xong quân thì cuộc chiến đánh cường hào chia lại ruộng đất đã kết thúc từ lâu.
Đến lúc đó, vô số người dân bình thường sẽ trở thành chỗ dựa vững chãi và mạnh mẽ nhất của chúng taI"
Những quý tộc có uy tín đó cũng giống như Viên Thiệu, còn đám cường hào địa chủ đó tương đương với các chư hầu. Bọn họ đến từ các thế lực khác nhau và đại diện cho những lợi ích khác nhau, họ thực sự không thể cùng nhìn về một hướng. Vì vậy cho dù họ có thực sự thành công trong việc tập hợp lại thì cái kết sẽ không khá hơn Viên Thiệu là bao.
Huống chỉ Kim Phi lại không phải Đổng Trác.
Khi Đổng Trác vào tới thành Lạc Dương đã đốt phá, giết chóc, cướp bóc và làm đủ mọi tội ác khiến dân chúng phẫn uất, cả triều đình và dân chúng đều mong ông ta chết sớm.
Còn tiêu cục Trấn Viễn sau khi chiếm được các thành trì thì mở kho phát lương thực cho bách tính, đánh cường hào chia lại ruộng đất, còn giúp người dân xua đuổi bọn thổ phỉ.
Ngoài ra còn áp dụng chế độ tô thuế và nô dịch rất nhẹ, người dân từ đó được lợi thực sự. Bời vậy, họ ủng hộ tiêu cục Trấn Viễn còn chưa kịp chứ sao có thể chống lại Kim Phi đây?
Ở thời phong kiến, khi xuất chinh tham chiến đều cần tìm ra lý do.
Nhưng lý do duy nhất mà địa chủ và quý tộc có thể nghĩ ra lúc này là do Cửu công chúa là phụ nữ mà dám đứng ra xưng đế, vi phạm quy luật từ cổ chí kim.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!