Tiểu Hương càng nhìn càng hoảng. Nàng toan quỳ xuống muốn xin tha cho Đắc Kỳ nhưng tiểu quỷ chợt lắm chặt tay của nàng,kéo về đằng xa,tránh xa cây thương một đoạn. Khương Dương và Bạch Hoài Anh,cũng không thể làm gì trước bản tính ngang ngược của Dịch Hán Sa. Nàng ta làm vậy chắc hẳn đã có tâm cơ gì đối với Đắc Kỳ. Vả lại Đắc Kỳ là điểm hình của nữ hán tử rất ghét người khác xen vào chuyện của mình.Tất cả có lẽ nên dựa vào bản tĩnh của tiểu quỷ mà thôi.
- Tam công chúa,thu thương.
- Ha,ngươi không nghe bản công chúa đã nói gì sao?
- Tam công chúa,thu thương.
- Chỉ cần ngươi đồng ý hủy hôn cùng thái tử ca ca của ta,ta sẽ suy nghĩ tới việc tha chết cho ngươi.
Chỉ thấy Đắc Kỳ chầm chậm mở mắt,nhếch môi cười tà ác,tay cầm cây thương,từ từ nhấc thứ đồ vật nặng chịu ấy ra. Dịch Hán Sa không hiểu,lực đạo của nàng như dần rơi ra khỏi quỹ đạo khống chế cây trường thương. Thoáng cái,Dịch Hán Sa cảm thấy sau đầu truyền đến một cảm giác đau đớn,kế đến từng giọt máu đào nhỏ xuống,tí tách,tí cách thấm vào bộ y phục yêu kiều diễm lệ.
Đắc Kỳ tung hứng trường thương vài lần,tán thưởng khen một câu không tệ. Nói rồi,cong chân làm điểm tựa chặt trường thương làm đôi,giữ lại phần có chứa mũi thương có chiều dài bằng cánh tay của bản thân,phi về phía Dịch Hán Sa vẫn còn đang ngơ ngác:
- Để ta dạy tam công chúa,thế nào mới là dùng trường thương.
Âm thanh gây lên chấn động. Một tiếng " phập" cắm vào lòng đất,rơi giữa hai chân của Dịch Hán Sa khiến nàng càng hoàn loạn hơn. Ngước lên đã thấy Đắc Kỳ đang mỉm cười:
- Tam muội muội của tướng công ta,muội ổn chứ?
- Ngươi...ngươi...
- Tam tỷ,là tỷ kề thương vào cổ hoàng tẩu trước. Lát nữa ta sẽ tìm thái tử ca đòi công đạo cho tỷ ấy
Bạch Khinh khoanh tay hờn dỗi trách mắng Hán Sa càng khiến nàng tức giận. Nàng chỉ tay về phía tiểu tử:
- Ta mới là tỷ tỷ thân thích của đệ. Đệ lại vì người ngoài đồng lõa khi dễ ta. Dịch Bạch Khinh,đệ có phải thèm đòn có đúng không?
- Cái tay này của tam công chúa hình như không hiểu lễ nghi thì phải - Đắc Kỳ bắt lấy cái tay đang chỉ trỏ của Hán Sa - Ta tương lai làm chủ hậu cung,thì chính ta cũng làm chủ cho đệ ấy. Người,dám sao?
- Ngươi....
- Ta thân cũng là con gái Dương thừa tướng. Ngươi không nể mặt ta tức là cũng không nể mặt Dương thường tướng. Hoàng đế bệ hạ đối với cha của ta cũng phải nể mặt đôi phần. Ngươi đối với ta,có phải quá khích rồi không?
Đắc Kỳ chạm nhẹ vào vết thương trên cổ mình. Tay tiểu quỷ dính toàn máu tươi,ngang ngược quét lên gò má của Dịch Hán Sa.
- Ta nể mặt tướng công,cũng là nể mặt nãi nãi,hoàng hậu cùng hoàng thượng,tha cho ngươi một mạng. Bất kính với kẻ không nên chạm,hi vọng đây sẽ là bài học đắt giá của một tiểu công chúa như ngươi.
- Dương Đắc Kỳ...ngươi đừng có...
- Suỵt,chó ngoan không cắn bậy.
- .......
- Xem ra biệt viện này không chào đón ta. Tam công chúa,thất lễ rồi.
- Ngươi,đứng lại cho bổn công chúa. Ta phải giết ngươi.
Dịch Hán Sa tức giận,rút mũi thương trên nền đất,vùng dậy với tốc độ cực nhanh vào về phía Đắc Kỳ. Lần này,Khương Dương cùng Bạch Hoài Anh không nhìn được nữa,trực tiếp lao lên ngăn cản. Không chỉ vậy,sự xuất hiện của Dịch Bạch Nhiên lập tức khiến Dịch Hán Sa dao động,ngũ quan run rẩy.
- Ca...Huynh...sao...sao huynh lại ở đây?
- Muội tính làm gì Đắc Kỳ?
- Ta...Ta...Muội không có...
- Ca,ta nói huynh nghe. Khi nãy là Tam tỷ bắt nạt hoàng tẩu trước. Huynh nhìn xem,vết cắt này là do tam tỷ gây ra đó.
- Dịch Hán Sa? Muội dám?
- Ca..muội...muội...