Giang Siêu lạnh lùng nhìn những cỗ thi thể này, sau đó quay người rời đi.
Diệt cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi đến nó lại sống lại.
Có Diệp Đông Thành và Diệp Đông Thanh cùng với một nhóm ủng hộ bọn họ đã quyết tâm đi theo lão già Trịnh An.
Lúc này, mỗi nhà đều có mười mấy thân ảnh xuất hiện, các thành viên quan trọng trong nhà đã bị giết sạch, ngoại trừ một số nha hoàn và người hầu vô tội, chỉ cần là người có liên quan trực tiếp thì không để sống một tên nào!
Còn những người ra tay thì chính là những cấm vệ quân bị Giang Siêu nhốt vào Kinh đô phủ trước đó. Sau khi bị Trịnh An bỏ thuốc, bọn họ được Giang Siêu cứu về.
Giang Siêu đã đoán trước được cái khả năng này, hắn để Vương Chân ra tay.
Vì thế, thuộc hạ của Trịnh An không hề biết rằng mình chưa giết chết người.
Dưới tình huống những người này tìm được đường sống trong chỗ chết, bọn họ hận Trịnh An lắm, đương nhiên bọn họ sẽ bấp chấp nguy hiểm trả thù Trịnh An rồi.
Qua vài ngày cải tạo, bọn họ đã trở thành kiếm của Giang Siêu.
Tất nhiên, Giang Siêu cũng không sợ bọn họ hai lòng, vì đã có người chuyên giám sát bọn họ, nếu ai có tâm tư khác thường, giết
Những cấm vệ quân này đã được coi như là người chết, bọn họ biết rằng dù mình có cống hiến cho Trịnh An cỡ nào đi chăng nữa cũng vô dụng, nếu Trịnh An biết bọn họ chưa chết, có khi còn ra tay tiếp.
Đương nhiên bọn họ không dám phản bội rồi, càng chưa nói đến chuyện bọn họ vẫn còn người nhà, nếu để Trịnh An biết bọn họ chưa chết, phỏng chừng người nhà của bọn họ sẽ gặp tai họa mất.
Vì thế, bây giờ bọn họ càng thêm dốc sức làm việc cho Giang Siêu, còn Giang Siêu thì cũng vì để cho bọn họ không lo lắng ưu phiền, dạo gần đây hắn vẫn đang cho người di dời người nhà của bọn họ đi chỗ khác.
Điều này khiến cho những người này càng trung thành với Giang Siêu hơn.
Giang Siêu vào kinh không thể dẫn theo quá nhiều thuộc hạ. Muốn tự bảo vệ mình ở trong Kinh Thành này thì đương nhiên cần phải có một đội ngũ có năng lực như thế này.
Giống như bây giờ, thanh trừng những kẻ phản loạn ở nhà họ Diệp, thì vừa vặn dùng đến những người này.
Chỉ cần là người có lòng hướng về lão già Trịnh An, thì một người Giang Siêu cũng không tha, diệt môn luôn!
Người hiền từ không cầm binh, Giang Siêu không muốn bởi vì mình nhân từ nương tay mà làm hỏng đại kế của mình.
Kẻ đáng giết và kẻ không đáng giết, chỉ cần lọt vào tầm ngắm của hắn thì đều phải chết!
Giang Siêu sẽ không quan tâm việc đối phương có vô tội hay không, sinh tồn ở thế đạo này, thì chẳng có ai là kẻ vô tội cả.
Kẻ sống thì đầy tội, kẻ chết thì chưa hết tội.
Sau một đêm, toàn bộ Kinh Đô rúng động về sự việc được nhà họ Diệp phát hiện, tất cả mọi người đều không dám tin đây là sự thật, nhà họ Diệp Diệp Thanh Ảnh năm quyền... trong nháy mắt đã kiểm soát toàn bộ quyền lực của Diệp Gia trong †ay.
Sau đó, Diệp Thanh Ảnh bắt đầu chỉnh đốn toàn bộ Diệp gia, đồng thời Diệp gia cũng bắt đầu di dời trọng tâm.
Phương hướng di dời hướng về phía Ninh Châu phủ.
Đây là ý của Giang Siêu, tuy Kinh Đô rất sầm uất và cũng là trung tâm của toàn bộ Đại Triệu, nhưng Giang Siêu biết chẳng bao lâu nữa vào một ngày nào đó, Kinh thành này có khả năng sẽ bị chiếm đóng.
Với cái đức hạnh hết cứu của Tống Triết, chẳng bao lâu nữa là Đại Triệu diệt vong.
Kinh Đô không nằm trong phạm vi thế lực của Giang Siêu, nếu Giang Siêu đã dự định đưa cửa hàng Đại Đông về dưới thế lực của mình.
Thì phải suy nghĩ cho cửa hàng Đại Đông, tuyệt đối không thể để cửa hàng Đại Đông trở thành miếng thịt béo trong miệng người khác.
Sau khi đến Ninh Châu phủ, nó sẽ càng khuếch trương ưu thế cho Giang Siêu.
Mặc dù hoàng đế có biết những việc này, nhưng lại không làm gì được, bây giờ trên tay ông ta cần binh không có binh, cần người không có người, căn bản không thể ngăn cản chuyện cửa hàng Đại Đông di dời.
Người có năng lực ngăn cản thì cũng không dám ngăn cản, bởi vì mọi người đều biết đứng đăng sau có bóng dáng của Giang Siêu, ai dám ngăn cản chứ?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!