Chỉ có điều, phần lớn quân Con Cháu đi ra đẩy thang mây đều bị mưa tên công kích, chỉ trong chốc lát đã có mười mấy chiến sĩ quân Con Cháu hi sinh.
Người Nữ Chân rất giỏi bắn tên, càng chưa kể giờ còn năm nghìn người bắn tên cùng một lúc.
Mười mấy chiến sĩ quân Con Cháu lập tức bị bắn thành con nhím.
Nhưng trước khi chết, bọn họ vẫn cố gắng đẩy thang mây ra khỏi tường thành.
Điều này làm cho những chiếc thang vừa móc được vào tường thành thành công cốc.
Nhìn thấy bên mình xuất hiện thương vong, lòng Bắc Quỳnh Phương trầm xuống, tổng số binh lực của hắn chỉ có một nghìn người, thương vong như này thật sự không thể chịu nổi.
Nhưng đối mặt với bọn địch công thành không cần mạng, hắn đành phải cắn răng chống đỡ.
Hơn nữa, bởi vì ky binh Nữ Chân bắn mưa tên áp chế, nên tạm thời bọn họ cũng không thể ném lựa đạn như mong muốn.
Nhưng không một chiến sĩ quân Con Cháu nào sợ chiến, chỉ cần quân địch móc thang vào thì bọn họ đều sẽ phải trả giá nặng nề, bị đẩy rơi xuống hết.
Dưới cơn phẫn nộ, các chiến sĩ quân Con Cháu nâng khiên lên, mượn sự che chắn của khiên rồi ném lựa đạn vào quân địch phía dưới.
Có một người thành công, các chiến sĩ quân Con Cháu còn lại cũng bắt chước theo.
Cách này đã gây ra thương tổn cực lớn cho Bình Nhạc quân ở dưới thành.
Tuy ky binh Nữ Chân bản tên giỏi, nhưng cũng không bắn xuyên tấm khiên được.
Cùng lắm cũng chỉ bắn bị thương quân Con Cháu thôi, nhưng ưu thế lớn nhất của quân Con Cháu hiện giờ đó là lựu đạn, vì thế chút bị thương này không ảnh hưởng gì đến họ.
Lúc này, Bình Nhạc quân lại bắc thêm mười mấy cái thang mây nữa, nhưng lần này quân Con Cháu đã có kinh nghiệm, bọn họ giơ khiên lên rồi điên cuồng đẩy thang ra khỏi tường thành.
Thang mây vừa móc vào, các chiến sĩ Bình Nhạc quân kia còn chưa trèo lên được đã bị đẩy rơi xuống rồi.
Cuộc chiến đã diễn ra được hai canh giờ, Bình Nhạc quân vẫn không thể leo lên được tường thành.
Nhưng bởi vì ky binh Nữ Chân bắn tên trấn áp, cộng với việc Bình Nhạc quân đã biết về sức công phá của lựu đạn mà quân Con Cháu dùng, nên bọn họ không leo đông nữa.
Lần này Bình Nhạc quân đã tổn thất ít hơn rồi, đội ngũ một vạn người công thành, tổn thất hơn ba nghìn người.
Bởi vì thật sự không thể nào công được lên tường thành, Ngân Thuật đành phải căm phãn thu quân. Sau khi để lại một đống thi thể dưới tường thành, Bình Nhạc quân rút lui.
Công thành như này cực kỳ hao tốn thể lực và tinh thần, Ngân Thuật cũng rất đau đầu, lúc đầu hắn ta nghĩ nửa ngày là công được thành trì này, thế mà giờ hắn ta đã tốn bao nhiêu công sức như thế mà vẫn chưa chiếm được, hắn ta thật sự không cam lòng.
Nếu cứ công thành tiếp thì cũng không có hiệu quả cho lắm và sẽ chỉ tổn thất lớn hơn thôi, hắn ta đành phải nghĩ chiến thuật khác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!