Tướng quân Phạm ngồi bên cạnh xem binh thư, thi thoảng lại ngẩng đầu nhìn về phía Thanh Thuỷ Cốc, trong mắt là sự trông mong chẳng thể che giấu.
Dù đã trôi qua hơn nửa tháng, tướng quân Phạm vẫn chẳng thể quên được cảm xúc kích động khi nghe Khánh Hoài giải thích về cả kế hoạch.
Ngày hôm sau, tướng quân Phạm đã điều động hai nghìn quân nhà họ Phạm đang giữ thành tới chi viện cho Thiết Lâm Quân.
Thế nhưng bọn họ đã đợi ở đây hơn nửa tháng rồi, bên phía Thanh Thuỷ Cốc lại chẳng truyền tới bất cứ tin tức gì.
Nếu như không phải trinh sát âm thầm bơi qua đó trở về báo cáo, nói người Đảng Hạng đã sắp giết sạch chiến mã thì tướng quân Phạm còn tưởng rằng Thiết Lâm Quân không hề trấn thủ bên trong núi Thanh Thuỷ.
Vào lúc tướng quân Phạm vừa cúi đầu xem sách, Chung Ngũ và Lưu Quỳnh cùng nhau lao tới.
“Hầu gia, Hầu gia, tiên sinh gửi thư tới!”
Lưu Quỳnh cũng chẳng còn quan tâm được tới tôn ti trật tự gì nữa, kích động vỗ vỗ để đánh thức Khánh Hoài.
Không ngờ lại quá kích động mà vỗ trúng vào miệng vết thương của Khánh Hoài.
Thế nhưng Khánh Hoài cứ như không cảm nhận được sự đau đớn, lập tức giơ tay nhận lấy thư và mở ra.
Tướng quân Phạm cũng vội vàng tiến tới.
Nhanh chóng đọc hết lá thư, hai mắt Khánh Hoài loé lên tia sáng:
“Lưu Quỳnh, thông báo doanh trại số hai đưa thuyền tới đây!”
“Đổng Phi, thông báo với tất cả mọi người, tập hợp!”
Tướng quân Phạm cũng hạ lệnh.
Đại bản doanh quân đóng quân tại bờ hồ lập tức trở nên khí thế ngất trời sau khi nghe thấy hai mệnh lệnh này.
Doanh trại số hai Thiết Lâm Quân mau chóng lấy một con tàu gỗ nhỏ và một tấm ván gỗ tới đặt vào trong lòng hồ nước đọng.
Chỉ hơn nửa tiếng đồng hồ, một chiếc cầu nổi đơn giản đã được dựng xong.
Doanh trại số một và doanh trại số hai của Thiết Lâm Quân khiêng tre và tấm khiên nhanh chóng thông qua cầu nổi, tổ chức xây dựng một ma trận ở phía đối diện hồ nước đọng để đề phòng người Đảng Hạng thừa cơ đánh lén.
Thế nhưng mãi tới khi Thiết Lâm Quân và quân nhà họ Phạm đi qua cầu nổi cũng chẳng thấy bóng dáng của người Đảng Hạng.
“Các anh em, trận quyết chiến cuối cùng tới rồi, tiên sinh Kim đã ép cho người Đảng Hạng không còn đường lui, tiếp theo đây chính là lúc chúng ta thể hiện”.
Khánh Hoài quay người hô lên: “Các anh em, sốc lại hết tinh thần cho ta, giết sạch người Đảng Hạng, hôm nay tất cả thuế má của mọi người đều được giảm một nửa!”
“Giết sạch người Đảng Hạng!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!