Quan Hạ Nhi không vui đẩy chị dâu ngồi xuống ghế: “Đợi lát nữa ta sẽ nói với đại ca, sau này không để tỷ làm việc nữa”.
Quan Trụ Tử và Điền Tam Nha thành hôn mấy năm rồi nhưng mãi vẫn chưa có con.
Đến huyền phủ tìm lang y xem giúp, lang y nói cơ thể Điền Tam Nha quá yếu nên không thể thụ thai được.
Mấy năm trước Điền Tam Nha không ngừng giày vò Quan Hạ Nhi và Tiểu Nga cũng vì lý do này.
Hai tháng trở lại đây, nhờ Quan Hạ Nhi giúp đỡ, điều kiện sống của nhà họ Quan đã cải thiện nhiều lần, không những có thể ăn ba bữa cháo lúa mì mỗi ngày, mà thỉnh thoảng còn có thể ăn một hai bữa mì trắng.
Cơ thể của Điền Tam Nha được bồi dưỡng tốt, cũng theo đó mà thành công mang thai.
“Mẹ, chị dâu có tin vui là chuyện cực tốt, trước đây nhà chúng ta khổ thì thôi, nhưng bây giờ không thể bỏ đói chị dâu được”.
Nếu như Kim Phi nghe thấy lời này của Quan Hạ Nhi, nhất định sẽ cười cô là ‘thánh nữ’.
Nhưng những cô nương thời đại này đều như vậy, giống như chấp niệm của Quan Hạ Nhi về việc Kim Phi nạp thiếp, đối với cô, khi đó chị dâu đối xử gay gắt với mình hoàn toàn là chuyện bình thường, rất nhiều chị dâu trong ngôi làng như thế này.
Người vợ nhiều năm khi trở thành mẹ chồng cũng đều như vậy.
Rất nhiều cô nương khi làm dâu bị mẹ chồng ngược đãi mắng mỏ, đợi đến khi người đó làm mẹ chồng thì cũng sẽ thuận theo lý mà cho rằng, ngược đại con dâu chính là quyền lợi đáng có của mẹ chồng, thậm chí là nghĩa vụ.
“Hạ Nhi, muội và em rể kết hôn cũng một khoảng thời gian rồi, bụng đã có động tĩnh gì chứ?”
Điền Tam Nha hỏi.
“Vẫn chưa…”, Quan Hạ Nhi đỏ mặt lắc đầu.
“Cũng đúng thôi, trước đây em rể không ở nhà một khoảng thời gian”.
Điền Tam Nha dặn dò: “Ta nói cho muội biết, bây giờ em rể quay về rồi, muội phải giữ thật chặt. Nghe nói bây giờ nhiều cô nương đang nhăm nhe em rể lắm đấy, đừng có để người ta đi trước muội một bước”.
“Không đâu, tướng công nói tạm thời chàng không muốn nạp thiếp…”
“Đệ ấy chỉ là đang dỗ muội vui thôi, muội nghe là được rồi, đừng coi là thật”.
Điền Tam Nha nói: “Gần đây ta còn muốn tìm một cô nương thích hợp cho ca ca muội làm thiếp, chồng muội là người có bản lĩnh, nếu như không có tiểu thiếp nào, người ta sẽ đàm tiếu muội đấy”.
“Hạ Nhi, chị dâu con nói đúng, sau này con rể nhất định sẽ nạp thiếp, nhưng con không được để tiểu thiếp sinh con trước con, biết chưa?”
Quan Thị Lưu nghe thấy vậy cũng tham gia vào.
“Vâng”.
…
Trong phòng bếp, ba người phụ nữ đang xì xào to nhỏ, trong phòng chính, Kim Phi, Quan Trụ Tử và trưởng tộc cũng đã ngồi vào chỗ của mình.