Sau đó tiếp tục chém hai nhóm phạm nhân tử hình, phân biệt là họ hàng của nhà Bình Viễn Bá cùng Tôn Chung Minh.
Hằng Viễn hòa thượng đứng bên ngoài đám người yên lặng xoay người rời đi, hắn đến xem tận mắt hiện trường hành hình vì hai lý do:
Thứ nhất là thay sư đệ Hằng Tuệ giải quyết hết nhân quả, phải nhìn kẻ thù bị chặt đầu. Thứ hai là xóa bỏ chấp niệm bản thân, tránh cho tương lai sinh ra tâm ma.
Hằng Tuệ là sư đệ hắn một tay nuôi lớn, như em trai nhưng càng giống con trai. Rốt cục mọi chuyện đã kết thúc.
.....
"Thần Thù đại sư... Ngài tỉnh chưa?"
Trong phòng, Hứa Thất An vừa phun nạp luyện khí, vừa kêu gọi Thần Thù, Hứa Thất An vẫn không được vị cao tăng này đáp lời.
Hắn tựa như là có thể cảm ứng được ý nghĩ của mình, là phép tha tâm thông của phật môn? Tha tâm thông hẳn là không thể đọc ký ức.... Mặc kệ thế nào, đại bộ phận thời gian hắn đều ngủ say, đây là chuyện tốt.
Hứa Thất An đang nghĩ vậy, trong lòng bỗng giật mình, mở mắt ra, liền thấy hai đồng nghiệp đều ở nhắm mắt phun nạp, hắn an tâm lấy ra tiểu kính Ngọc Thạch, xem tin nhắn.
【 Số 6: Các vị, rắc rối của ta đã được giải quyết, cảm tạ quan tâm. 】
【 Số 5: Số 6 có thật là số 6 không? Sẽ không phải là người của Đả Canh Nhân giả vờ chứ? 】
Số 5 đưa ra nghi ngờ đầu tiên, vừa nhìn vào sẽ tưởng là người cẩn thận, thật ra là cực ngốc.
【 Số 4: Nếu là giả, Kim Liên đạo trưởng đã sớm cảnh báo chúng ta. Số 5, ngươi hẳn nên tự hỏi, số 6 có bị Đả Canh Nhân xúi giục không. 】
Số 4 không hổ xuất thân từ người đọc sách, từng làm đại quan, tâm tư sâu sắc.... Hứa Thất An chậc chậc hai tiếng.
【 Số 5: Số 6, vậy ngươi có bị xúi giục không? 】
【 Số 5: Bần tăng không sao cả, bần tăng muốn cảm tạ ơn cứu mạng của số 3 cùng Kim Liên đạo trưởng. 】
【 Số 9: Không cần nói lời cảm tạ, vị sư đệ kia không có ý định giết ngươi. 】
【 Số 4: Án Tang Bạc tiến triển như thế nào rồi? 】
Thấy thế, Hứa Thất An đợi một lát, không thấy số 1 truyền thư, gửi vào tin nhắn: 【 Án Tang Bạc đã xong, nhưng còn chưa chấm dứt. 】
【 Số 4: Quả thế. 】
【 Số 5: Có ý gì, vì sao lại nói quả thế, án Tang Bạc đã xong, tại sao lại nói còn chưa chấm dứt? 】
【 Số 4: Được rồi, để cho số 3 giải thích đi, ta nghĩ hắn có thể giải thích rõ ràng hơn ta. 】
Hứa Thất An trầm ngâm một chút, lựa chọn tiếp nhận gánh nặng của số 4: 【 Rất đơn giản, mục đích chân chính của án Tang Bạc án là vì dẫn ra vụ án Bình Dương quận chúa, Hằng Tuệ cùng vật phong ấn đại náo nội thành, phủ Bình Viễn Bá bị diệt là chứng minh tốt nhất.
【 Buổi trưa hôm nay, 3 đời của ba người cầm đầu bị chém ở cổng chợ. Vụ án Bình Dương quận chúa án đã chấm dứt, mục đích của người phía sau màn đã đạt được. Bọn họ kế tiếp rất có thể sẽ mang theo vật phong ấn rời khỏi kinh thành, đợt phong ba này đã xong.
【 Nhưng án Tang Bạc còn chưa chấm dứt. 】
Thì ra là như thế, số 5 bừng tỉnh đại ngộ, sau đó bất thình lình chém số 3 một đao: 【 Số 3, ngươi là đồ đại lừa gạt, kẻ mỗi ngày nhặt tiền rõ ràng chính là ngươi. 】
Hứa Thất An chấn động, nội tâm nói thầm ta gạt ngươi bao giờ? Thật sự nói lừa gạt, thì phải là người Vân Lộc thư viện.
Chẳng lẽ tình hữu nghị của chúng ta trong bất tri bất giác đã sụp xuống sao, không có đạo lý, hơn nữa cũng không nên là số 5 nói những lời này, mà phải là số 1 hoặc là số 6 mới tính hợp tình hợp lý. Kiểu gì cũng không tới lượt một cô bé ở Nam Cương xa xôi nói chuyện.
Hắn nắm mảnh vỡ Địa Thư, trầm ngâm không đáp lại, mà những thành viên khác của Thiên Địa hội cũng không nói gì, im lặng xem tình thế phát triển.
Số 3 là kẻ lừa gạt? Hắn lừa chúng ta cái gì? Số 5 làm sao biết số 3 là kẻ lừa gạt, hai người bọn họ ở trong nhóm chat cũng không trao đổi quá nhiều, nói cách khác, số 5 đã bắt được sơ hở của số 3 từ ngôn luận nào đó trong quá khứ..... Số 4 nghĩ như thế.
Số 3 tính tình không tệ, là một người nhiệt tình tốt bụng, hẳn là không phải lừa gạt, số 5 là một nữ nhân ngu xuẩn, khả năng nàng nói bôi nhọ người khác không lớn, nhưng nàng không có đầu óc, chắc đã hiểu sai ý.... Số 2 nghĩ như thế.
Số 5 vì sao lại nói số 3 là kẻ lừa gạt.... Hằng Viễn hòa thượng không vui nhíu mày.
Số 1 cười mà không nói, yên lặng ngồi hóng.
Giờ này khắc Kim Liên đạo trưởng đang lười biếng nằm trên nóc nhà phơi nắng, mắt mèo thoải mái nhắm lại.
Số 5 không để cho mọi người chờ đợi quá lâu, nàng nghiêm khắc chỉ trích số 3: 【 Người bằng hữu mà ngươi nói thường xuyên nhặt tiền, chính là bản thân ngươi. Ta đã hỏi rồi....Tin tức của ta rất chính xác. 】
Hứa Thất An: "...."
【 Số 5: Hắc hắc, không phản đối chứ. 】
Đây là mặt hàng gì vậy? Hứa Thất An bĩu môi, nhẹ nhàng thở ra, đúng vậy, cái này hắn lừa gạt người khác. Nhưng mà chuyện này có lừa hay không chỉ là râu ria.
Ví dụ như Tống Đình Phong thường nói, ta có một người bằng hữu thân thể không tốt....
Mọi người đều biết đó là bản thân hắn, nhưng có ai trách cứ hắn lừa gạt không?
Quả nhiên, trong group chat của Địa Thư, không người nào phụ họa theo số 5, mỗi người đều có suy nghĩ của mình.
Thực hâm mộ số 3, mỗi ngày ra cửa có thể nhặt tiền.... Lão nương đã sắp không phát nổi quân lương.... Số 2 suy nghĩ trong lòng.
Thì ra mỗi ngày nhặt tiền là số 3, ừm, lúc trước bần tăng đã từng hoài nghi.... Nếu bần tăng mỗi ngày có thể nhặt tiền, có thể cứu vớt càng nhiều người goá bụa cô đơn.... Số 6 rất hâm mộ.
Nhặt bạc là bản thân số 3, người nào có thể nhặt bạc khác thường như thế? Mình không nhớ hệ thống nho gia thư viện Vân Lộc còn có loại thần dị này..... Số 4 cả kinh trong lòng, nghĩ tới loại khả năng nào đó, nhanh chóng gửi tin: 【 Số 3, chuyện này xuất hiện khi nào? 】
Hứa Thất An hơi do dự, trả lời: 【 Đại khái hơn một tháng trước. 】
Hắn cố ý nói thời gian ngắn lại một chút, miễn cho tương lai có người căn cứ cái này, phát hiện hắn xuất hiện dị thường sau khi án thuế ngân kết thúc.
.... Trong lòng số 4 bồn chồn, bởi vì hắn có một loại suy đoán, suy đoán kia rất hoang đường và lớn gan, đến mức làm toàn thân hắn như có tia điện chạy quanh.
Nếu hắn nhớ không lầm, dị tượng thanh khí trùng tiêu ở thư viện Vân Lộc cũng phát sinh vào hơn một tháng trước. Lúc ấy số 3 còn chưa gia nhập Thiên Địa hội, Kim Liên đạo trưởng trịnh trọng ủy thác việc điều tra chuyện lạ cho số 1 trong Thiên Địa hội.