Ngụy Uyên lên tiếng đáp ứng, bước ra khỏi hàng nói: "Đêm qua, Đả Canh Nhân phát hiện trong thành có một tòa nhà nuôi dưỡng bé trai cùng gái điếm, những cô gái vốn là người đàng hoàng, thiếu niên cũng là con cháu nhà bình thường, Bọn họ bị đám buôn người bắt đến giam giữ ở đây, bị buộc phải phục vụ những vị khách ban đêm đến tòa nhà...."
"Đêm qua Đả Canh Nhân đột nhiên xông tới, bao vây lại tòa nhà, bắt được 13 kẻ là khách làng chơi, trong đó mười người có chức quan, ba người nổi danh trong giới buôn bán. Ngoài ra, Đả Canh Nhân tìm được ở sân sau một cái giếng, dưới giếng là bốn mươi bộ hài cốt, đều là người đàng hoàng bị giết hại."
Lời nói của Ngụy Uyên làm ngự thư phòng nổi lên sóng to gió lớn, các đại thần lớn tiếng nghị luận, bất chấp quy củ phải giữ yên lặng.
Buôn bán người, nuôi dưỡng gái điếm, quan lại giao dịch.... Bất kể là chuyện gì, đều có thể làm con đường làm quan rơi vào tình trạng không còn đường lui, nhất là trong lúc kinh sát, muốn trốn cũng không trốn được.
Nhưng Ngụy Uyên còn chưa nói xong, tiếp tục mở miệng: "Căn cứ theo điều tra, chủ nhân tòa nhà có liên quan tới Vu sư Vu thần giáo, trong giếng khắc chú văn nuôi quỷ chính là chứng cứ. Chủ nhân tòa nhà khai rằng hắn làm việc cho Công bộ Lưu Thượng Thư. Tòa nhà kia là nơi để quan chức cùng bè phái tìm vui, cũng là cứ điểm âm thầm liên lạc Vu thần giáo."
Các đại thần ồ lên.
Nếu nói vừa rồi còn vẫn duy trì hình tượng nhất định, hiện tại đã thành chợ bán thức ăn, có người quát lớn Ngụy Uyên đặt điều nói xấu, có người đề nghị muốn chém đầu chó của Ngụy Uyên.
Dù thái giám đứng bên cạnh Nguyên Cảnh Đế đã kêu mọi người giữ yên lặng, nhưng vẫn không ngăn chận được sự hỗn loạn.
Kéo bè kết cánh, buôn bán dân thường, giữ người trái phép, ép buộc bán dâm, những chuyện này đều trái pháp luật. Cấu kết Vu thần giáo càng là nằm ở cấp bậc khác, đây là tội phản quốc, phải truy nã.
Theo luật pháp Đại Phụng, kẻ phạm tội phản quốc, chém đầu chín họ.
"Bốp!" Nguyên Cảnh Đế vỗ cái bàn, ngự thư phòng trong nháy mắt im lặng, ánh mắt sắc bén của hắn đảo qua các đại thần, dừng ở Thủ phụ Vương Trinh.
"Vương ái khanh cảm thấy thế nào?"
Thủ phụ bước ra khỏi hàng, trầm giọng nói: "Việc này phải tra rõ, không thể mập mờ."
Lời này nghe có vẻ như là ba phải, nhưng Hình bộ Tôn Thượng Thư sâu sắc nhận thấy lão đại ca đang thiên về Ngụy Uyên, hắn lập tức rõ ràng ý tứ của lão đại ca.
Ủng hộ Công bộ Thượng Thư, nhiều lắm chỉ là bán cho người khác một cái nhân tình, cùng với tước đoạt thể diện của Ngụy Uyên.
Nếu ủng hộ Ngụy Uyên, một khi thẩm tra, Công bộ Thượng Thư liền xong đời. Tề đảng tổn thất một lãnh tụ.
Trong án Tang Bạc, Vương đảng từng có ý đồ giá họa cho Công bộ Thượng Thư, làm Tề đảng bị thương nặng. Tuy thất bại, nhưng trước mắt quả thật là một cơ hội.
Nguyên Cảnh Đế nhìn Ngụy Uyên: "Phạm nhân ở đâu?"
Ngụy Uyên lắc đầu, thở dài nói: "Phạm nhân đêm qua đã bị vu thuật chú sát, chết không đối chứng."
Nguyên Cảnh Đế nhíu mày.
Ngự thư phòng lập tức lâm vào im lặng, các đại thần dùng ánh mắt cổ quái nhìn Ngụy Uyên, giống như đang nói: không có đối chứng mà ngươi cũng dám mang ra nói?
Thủ phụ Vương Trinh Văn nghiêng đầu, cũng nhíu mày nhìn Ngụy Uyên một cái.
Khóe miệng Công bộ Thượng Thư nhếch lên, cười lạnh bước ra khỏi hàng, hô to: "Bệ hạ, vi thần oan uổng. Ngụy Uyên nói xấu vi thần, xin bệ hạ làm chủ."
Nguyên Cảnh Đế bình tĩnh hỏi: "Ngụy Uyên, ngươi còn gì để nói?"
Ngụy Uyên trấn định vô cùng, cất cao giọng nói: "Thần xin bệ hạ cho gọi Đồng la Hứa Thất An."
Đồng la Hứa Thất An.... Nghe được tên này, sắc mặt các đại thần nhất thời quái dị hẳn lên. Căn cứ vào kinh nghiệm lần trước trong vụ của Chu Xích Hùng, tại thời điểm mấu chốt lại gọi tên Hứa Thất An, làm cho các đại thần ý thức được chuyện còn nối tiếp, Ngụy Uyên chưa tung xong chiêu.
Nhất là thành viên Vương đảng, bị câu nói "cho gọi Hứa Thất An" làm cho đổ mồ hôi.
Sắc mặt Công bộ Thượng Thư khẽ biến, nhưng nhanh chóng ẩn giấu cảm xúc, bảo trì trấn định.
Nguyên Cảnh Đế im lặng vài giây, nói: "Gọi hắn tới."
Hơn mười phút sau, Hứa Thất An mặc áo bào đen, đeo Đồng la, khoác áo choàng tiến vào ngự thư phòng, hắc kim trường đao sau thắt lưng đã bị thu mất.
Đồng hành với hắn còn có Trử Thải Vi cùng hai vị áo trắng Ti Thiên Giám.
"Bái kiến bệ hạ." Hứa Thất An khom người chắp tay.
Nguyên Cảnh Đế thờ ơ nhìn tiểu Đồng la. Ngụy Uyên quay đầu, cười nói: "Nói ra phát hiện của ngươi cho bệ hạ nghe."
Hứa Thất An lúc này mới kể ra từ đầu tới cuối chuyện mình định dùng bạc bệ hạ ban cho để mua bất động sản, kết quả phát hiện tòa nhà ma quái, sau đó sử dụng thông linh, phát hiện tòa nhà kia.....
Công bộ Thượng Thư càng nghe, sắc mặt càng khó coi, trái tim chậm rãi trầm xuống.
Người đã giết xong, tối hôm qua Đả Canh Nhân rõ ràng vì thế mà nổi giận vô cùng.... Bọn họ không có chứng cứ, muốn lừa gạt bản quan.... Công bộ Thượng Thư ổn định cảm xúc, ở trong lòng cười lạnh một tiếng.
Ta làm quan nửa đời, đã trải qua bao nhiêu mưa gió, chỉ chút thủ đoạn nhỏ này mà cũng muốn hù dọa ta?
Hứa Thất An nói xong, thấy Nguyên Cảnh Đế thờ ơ, mặt không chút thay đổi. Vì thế bổ sung: "Nữ quỷ bị bắt ở trong hộp phong thủy của Thải Vi cô nương Ti Thiên Giám, nếu bệ hạ muốn kiểm chứng, có thể chọn người đáng tin, thông linh với nữ quỷ."
Nói xong, hắn nói thầm trong lòng: nhất định phải tìm một nam nhân để thông linh nha.
Nguyên Cảnh Đế trầm ngâm một lát, nhìn về phía đại thái giám bên người, nếu nói ở đây hắn tín nhiệm ai nhất, tự nhiên là người từ thuở nhỏ đã hầu hạ bên cạnh này.
"Nguyện vì bệ hạ mà máu chảy đầu rơi." Đại thái giám cúi người nói.
"Công công đừng hoảng hốt, không sao đâu." Hứa Thất An thấy đại thái giám có chút sợ hãi, nghĩ đối phương không biết cái gì là thông linh, nói lời an ủi.
Nhiều lắm chỉ là trải nghiệm cảm giác bị nam nhân cưỡi ở dưới khố, nhưng yên tâm, tựa như xem phim điện ảnh VR thôi, không có cảm xúc cụ thể.
Hứa Thất An cảm thấy đối với hoạn quan mà nói, đây là một loại ban ân, không thể ngủ với nữ nhân, bị nam nhân cưỡi cũng coi như bù lại khuyết điểm.
Trử Thải Vi lấy ra hộp phong thuỷ, đi tới trước mặt đại thái giám, hộp phong thuỷ nở rộ ánh sáng xanh, Thái Cực ngư xoay tròn, bắn ra một luồng sương mù đen.
Nàng nhẹ nhàng kí,ch thích, đưa sương mù đen tới trán đại thái giám, làm hắn theo bản năng ngửa ra sau, ý đồ tránh né. Ngay sau đó, sương mù đen xâm nhập Nguyên thần của đối phương.
Ngón tay ngọc của Trử Thải Vi chạm tới trán hắn, giúp hắn dung hợp cùng với nữ quỷ, bằng không với cường độ Nguyên thần của hắn, có khả năng sẽ bị oán linh đồng hóa, không phân biệt được mình là ai.
Nguyên Cảnh Đế cùng các đại thần ở thư phòng quan sát đại thái giám, nhìn sắc mặt hắn lúc thì sợ hãi, lúc thì dữ tợn, lúc thì tuyệt vọng, lúc thì thống khổ.