Pascal nhị thế suy tính hồi lâu rốt cục đưa ra yêu cầu của mình:
- Ta hy vọng Đại Tống cho phép chúng ta tự do ra vào cảng Ngưu Đầu, mà không phải mỗi lần khi người của chúng ta ra vào đều cần triều đình kiểm tra nghiêm khắc, thậm chí ngay cả quần áo đều phải cởi, đây quả thực là nỗi nhục rất lớn đối với chúng ta!
Thôn của bọn họ nếu có thể tới cảng Ngưu Đầu, vốn bất kể như thế nào cũng sẽ không rơi vào tình cảnh gian khó như vậy, cho dù là đi làm khuân vác ở cảng, ít nhất cũng có thể kiếm được đủ ấm no, nhưng ở trong mắt các quan viên ở cảng, bọn họ chính là một đám tù phạm, bởi vậy bọn họ muốn đi vào cảng không cần biết chuyện quan trọng gì đều phải xin trước, hơn nữa còn phải trải qua kiểm tra nghiêm khắc, mỗi lần đều phải gây sức ép vài ngày mới có thể được chấp thuận tiến vào, cho nên bình thường nếu không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, bọn họ căn bản cũng không muốn đi cảng Ngưu Đầu, điều này cũng dẫn đến việc vật phẩm trong cuộc sống của họ khan hiếm, điều kiện tự nhiên cũng khắc nghiệt vô cùng, quả thực không khác mấy với thổ dân địa phương.
Nghe được yêu cầu này của Pascale đệ nhị, Triệu Nhan lập tức suy tính một lát, cuối cùng gật gật đầu nói:
- Có thể, yêu cầu cũng không tính là quá đáng, ta hiện tại có thể đáp ứng các ngươi, thậm chí bây giờ ngươi có thể cùng đi cảng Ngưu Đầu với ta, đến lúc đó ta sẽ đích thân giao phó với các quan viên ở cảng, để bọn họ xem các ngươi là người bình thường, tuy nhiên ngươi cũng đừng hy vọng quá xa vời cảng sẽ cho các ngươi ưu đãi gì, muốn có ngày tháng tốt hơn nữa thì các ngươi cần tự mình cố gắng!
Triệu Nhan sở dĩ đồng ý yêu cầu của Pascale đệ nhị, ngoại trừ thương hại đối với bọn họ, kỳ thật còn có một tính toán khác, bởi vì sau khi hắn đi vào thôn tù, phát hiện đám người Pascale đệ nhị cũng không có buông tha từ bỏ tính ngưỡng của mình, thậm chí biểu hiện càng thành kính hơn, bởi vì hoàn cảnh sống của họ khó khăn cho nên càng cần có chỗ dựa tinh thần, tuy nhiên đợi đến khi bọn họ có thể tự do ra vào cảng, đồng thời sau khi tiếp xúc với người Tống ở trong cảng, hoàn cảnh sống cải thiện là điều chắc chắn, mặt khác bọn họ cũng sẽ trong lúc vô tình bị người Tống ảnh hưởng, đến lúc đó có thể duy trì dáng vẻ cung kính với tín ngưỡng như thế chỉ sợ cũng rất khó nói rồi, dù sao tính đồng hóa của nền văn minh Trung Nguyên cũng rất mạnh.
Pascale đệ nhị nghe thấy Triệu Nhan bằng lòng dẫn ông ta vào cảng, giải trừ gông xiềng đè ở trên người bọn họ, điều này làm cho ông cũng rất hưng phấn, ngay lập tức gật đầu đồng ý, sau khi giải thích qua với người trong thôn, lập tức theo cùng Triệu Nhan ra khỏi thôn tù chạy tới cảng Ngưu Đầu, chuyện này quyết định càng sớm, ông cũng càng có thể sớm yên lòng hơn.
Hủy bỏ lệnh cấm với đám người Pascale đệ nhị, chuyện này đối với Triệu Nhan rất đơn giản, lập tức hắn dẫn theo Pascale đệ nhị đi nhanh đến cảng Ngưu Đầu. Trên đường, có lẽ là bởi vì lúc trước Liễu Nguyên nói thay cho bọn họ, khiến cho Pascale đệ nhị đối với hắn vô cùng cảm kích, liền chủ động tìm Liễu Nguyên nói chuyện, điều này cũng khiến cho Liễu Nguyên có cơ hội hỏi ông ta càng nhiều chuyện về Thiên Chúa giáo, đối với những câu hỏi này Pascale đệ nhị kiên nhẫn giải đáp.
Sau khi trở lại cảng, Triệu Nhan lập tức triệu tập quan viên địa phương lại, sau đó ngay trước mặt Pascale đệ nhị tuyên bố bọn họ có thể tự do ra vào! Với mệnh lệnh của Triệu Nhan, quan viên cảng tất nhiên là lập tức chấp hành, dù sao lưu đày đám người Pascale đệ nhị ra đây là mệnh lệnh của Triệu Giai, hiện tại người làm phụ thân là Triệu Nhan dĩ nhiên có quyền lực thay đổi mệnh lệnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!