Lý Lượng Tộ trong hoàng cung khi nghe thấy thái giám hoang mang bẩm báo trên trời rơi xuống rất nhiều quân Tổng, còn cho rằng gã bị điên, dù sao quân Tống không phải là thần tiên, sao có thể rơi từ trên trời xuống được? Nhưng sau khi đối phương giải thích một lúc xong, y mới hiểu, hóa ra những quân Tống này lại ngồi loại khinh khí cầu có thế chở người bay lên trời để vào trong thành.
Nghe thấy tin tức kinh người này, lại nhớ đến trực giác nảy sinh ra từ vô số dấu hiệu của mình, khiến Lý Lượng Tộ cũng sợ hãi thất sắc, y đã đoán ra đạo quân bay từ trên trời xuống này chắc chắn muốn mở cổng thành, sau đó quân Tống sớm đã chuẩn bị xong nhất định sẽ ào ạt xông vào, đến lúc đó phủ Hưng Khánh thật sự không thể cố thủ được nữa.
Tuy nhiên Lý Lượng Tộ không phải là người cam chịu thua cuộc, chỉ thấy y lập tức đứng dậy sai người chuẩn bị ngựa, sau đó thống lĩnh năm ngàn Chất Tử quân do y đích thân chủ trì tiến đến thành đông giám sát đôn đốc kháng chiến. Đáng nhắc đến là, Tây Hạ có hai đội quân cực kì tinh nhuệ do Lý Lượng Tộ đích thân chỉ huy, một nhánh là Chất Tử quân, nhánh kia là ba ngàn người Thiết Diều Tử, chỉ có điều Thiết Diều Tử thuộc loại kỵ binh hạng nặng, khi xông pha chiến đấu tác dụng rất lớn, nhưng ở một nơi như trong thành không gian có hạn, căn bản không phát huy được uy lực gì, ngoài ra hoàng cung cũng căn người phòng thủ, nên y mới lệnh cho Thiết Diều Tử ở lại bảo vệ hoàng cung.
Chỉ có điều chưa đợi Lý Lượng Tộ cầm binh đến thành đông, cổng thành đông đã bị quân Tống hạ cánh từ trên không xuống mở ra rồi, hơn bảy vạn quân Tống ngoài thành ồ ạt tiến vào, khiến quân Tây Hạ ở thành đông liên tục rút lui, không đến nửa canh giờ, đại bộ phận khu vực của cả thành đông đã rơi vào tay của quân Tống, hơn nữa quân Tống còn cấp tốc giết tới hoàng cung.
Nhìn thấy tình hình này, Lý Lượng Tộ đành phải mang Chất Tử quân quay trở lại hoàng cung, lúc này đại thần trong thành cũng đều hoảng hốt đến hoàng cung, hi vọng Lý Lượng Tộ có thể có cách cứu vấn, đáng tiếc lúc này Lý Lượng Tộ tuy rằng nổi trận lôi đình, nhưng cũng không có cách nào hay. Chỉ có thể ra sức triệu tập quân đội bố trí phòng bị trong thành, hi vọng có thể ngăn cản được đường tiến quân của quân Tống.
Phủ Hưng Khánh là đô thành của Tây Hạ, cũng là thành trì được Tây Hạ phòng ngủ nghiêm ngặt nhất, ban đầu Liêu quốc phái mười mấy vạn đại quân cũng chưa thể đánh phá phủ Hưng Khánh, nên trong lòng người Tây Hạ, phủ Hưng Khánh là tấm bình phong cuối cùng của chúng. Cho dù quân đội Đại Tống trước đó liên tiếp đánh hạ các thành trì khác, nhưng chỉ cần phủ Hưng Khánh không mất, thì Tây Hạ sẽ không diệt vong, nhưng bây giờ chúng chợt phát hiện, phủ Hưng Khánh được chúng coi như lá chắn cuối cùng lại cũng bị quân Tống phá tan, điều này đối với lòng tin của chúng mà nói gần như tạo nên sự đả kích mang tính hủy diệt.
Cũng chính vì như vậy, nên khi quân Tây Hạ trong thành đụng độ quân Tống, binh lính lại không hề chống cự, không giống tỉnh thần quyết tử cho tổ quốc quyết sinh như trước. Điều này khiến quân Tống cảm thấy mình giống như gặp phải một đám ô hợp, trong thành giống như vào chỗ không người, đến khi gần đến hoàng cung, họ mới gặp phải sự kháng cự kịch liệt.
Lý Lượng Tộ vốn còn kì vọng vào quân đội trong thành có thể đánh đuổi quân Tống đi, nhưng lại liên tiếp nhận được tin thất thủ của các nơi, thậm chí một số đội quân còn thất lạc tin tức từ bộ chỉ huy, cũng không biết là bị quân Tống đánh tan hay là chạy trốn rồi, có thể nói tình hình của toàn bộ phủ Hưng Khánh ngày càng tồi tệ. Quân Tống cũng đã đánh giết đến gần hoàng cung, nếu còn không chạy nữa, e rằng y thật sự sẽ phải trở thành tù binh của Đại Tống.
- Bệ hạ, chúng ta hay là nhanh trốn đi, rừng xanh còn đó, sợ gì không có củi đun, chỉ cần bệ hạ còn sống, chúng ta sớm muộn cũng có ngày có thể trả thù! Lương hoàng hậu trong điện Thùy Củng khuyên nhú Lý Lượng Tộ. Đại thần trong điện nghe thấy lời của hoàng hậu, cũng lăn lượt khuyên Lý Lượng Tộ chạy trốn, dù sao hiện tại xem ra, phủ Hưng Khánh bất luận thế nào cũng không cố thủ được nữa, huống hồ bọn họ vì nghĩ đến an toàn của mình, cũng không muốn ở lại chôn cùng với phủ Hưng Khánh.
Lý Lượng Tộ cũng không ngờ mới chỉ sau một đêm, phủ Hưng Khánh vốn được y coi là bình phong, che chắn đã sắp rơi vào tay người Tống, hơn nữa đây cũng tượng trưng cho cơ nghiệp Tây Hạ của chúng sắp bị hủy hoại trong tay y chỉ trong chốc lát, điều này đối với Lý Lượng Tộ xưa giờ luôn tự phụ mà nói, chắc chắn là một chuyện không thể chấp nhận.
Tuy nhiên Lý Lượng Tộ tuy trong lòng muôn phần đau khổ, nhưng y lại là một người cực kì lí trí, năm nay y mới hai mươi tuổi, tuy đã có con trai, nhưng lại vẫn chưa tròn một tuổi, dưới hoàn cảnh này, nếu y cũng chết tại phủ Hưng Khánh, e rằng cả Tây Hạ ngay lập tức sẽ sụp đổ, cho nên bây giờ đối với y mà nói, quan trọng nhất là sống tiếp, chỉ cần sống sót, thì y sẽ có hi vọng bắt đầu lại từ đầu.
- Truyền lệnh của ta, toàn quân rút khỏi phủ Hưng Khánh! Lý Lượng Tộ cuối cùng cần răng hạ lệnh, chỉ là khi nói ra câu này, y cảm thấy tim mình giống như. đang ứa máu.
Theo tiếng mệnh lệnh hạ xuống của Lý Lượng Tộ, tất cả quân đội Tây Hạ vẫn chịu khống chế lập tức bắt đầu hành động chuẩn bị rút lui. Nếu phải chạy trốn, tất nhiên không thể mang theo nhiều thứ thừa thãi, nhưng Lý Lượng Tộ lại cực kì háo sắc, phi tần trong hoàng cung nhiều không đếm xuể, những nữ nhân này đương nhiên không thể mang theo hết, giữ lại thì có thể bị quân Tổng làm nhục, cuối cùng Lý Lượng Tộ dẫn lòng nhẫn tâm, ngoài Lương hoàng hậu và vài phi tăn được. súng ái khác ra, các phi tần còn lại đều bị y tập trung. tại một chỗ trong đại điện, sau đó tự tay cầm kiếm giết chết, hơn trăm phi tần bị y kết liễu như vậy.
Mặt khác trong hoàng cung Tây Hạ chứa vô số báu vật, Lý Lượng Tộ cũng không cam tâm để lại những châu báu này cho người Tống, thế là sau khi giết chết phi tần, y toàn thân vấy máu hạ lệnh thiêu trụi hoàng cung, có điều mệnh lệnh của y vừa truyền xuống, quân Tống đã đánh giết tới hoàng cung, còn bắt đầu phá cửa cung, khiến Lý Lượng Tộ không còn dám ở lại trong cung thêm nữa, mang theo cận vệ gia quyến cùng một số đại thần thoát khỏi hoàng cung, theo sau quân Tống đuổi đánh vào hoàng cung, vài chỗ đã châm lửa ở trong cung cũng rất nhanh bị dập tắt, cuối cùng giữ lại được hoàng cung Tây Hạ.
Cùng với việc hoàng cung Tây Hạ bị chiếm lĩnh và Lý Lượng Tộ chạy trốn, quân Tây Hạ trong thành phủ Hưng Khánh cũng không còn bất cứ ý chí chiến đấu nào, mười mấy vạn quân Tây Hạ trong thành hoặc chết hoặc trốn hoặc xin hàng, đương nhiên cũng có một số tên ngoan cố thà chết chứ không đầu hàng hay chạy trốn, kết quả cuối cùng phải chịu tai họa ngập đầu, cứ như vậy ba ngày trôi qua, quân Tống mới hoàn toàn khống chế phủ Hưng Khánh trong tay.
Hô Diên Khánh bước trên đường phố phủ Hưng Khánh, một cánh tay của y băng bó bắng gạc buộc chặt trên cổ, ba ngày trước khi y tấn công cổng thành đông, sơ sấy bị một tướng lĩnh Tây Hạ chém một đao trên cánh tay, vốn dĩ trên người y mặc áo giáp, đao kiếm bình thường cũng không thể chém thương y, nhưng đối phương lại có sức lực hơn người, vũ khí cũng cực kì sắc bén, lại một đao chém xuyên qua lớp áo giáp, chém một nhát sâu dài trên cánh tay y, thậm chí suýt chút nữa chém gãy xương, hơn nữa đối phương ngay sau đó nhát thứ hai muốn chém đứt cổ y, may mà Lão Hầu Tử và Mặt Sẹo liều mạng cứu giúp, cùng xông lên chém chết đối phương, mới bảo toàn được cánh tay này của y.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!