Quả nhiên, sau khi Ngô Sung khích lệ Triệu Nhan thì lập tức bắt đầu hỏi hắn về tên của thuốc nước này. Mặt khác còn có những điều cần chú ý khi phối chế, cuối cùng thậm chí trực tiếp thỉnh cầu Triệu Nhan, hy vọng có thể cho gã một ít thuốc nước này đem về làm thí nghiệm. Nếu khả thi thì gã sẽ tiến cử lên triều đình, đối với chuyện này Triệu Nhan cũng không phản đối, vì thế Ngô Sung cầm phương pháp phối chế dung dịch Bordeaux vội vã chạy về cố gắng nghiên cứu vì tiền đồ của mình.
- Tam ca nhi, thuốc của đệ hình như không có tác dụng gì, đệ xem lá cây này đều là vừa vàng vừa khô.
Nhìn Ngô Sung rời khỏi, không đợi Triệu Nhan đắc ý lâu lắm, Thọ Khang công chúa cũng ghé vào bên ngoài nhà kính nhìn hoa cỏ bên trong nói.
- Tam tỷ, đây là nông dược chứ không phải là thuốc tiên, cho dù muốn hiệu quả thì cũng phải chờ thêm một khoảng thời gian chứ!
Triệu Nhan nghe đến đó cũng dở khóc dở cười nói, từ lúc phun thuốc đến bây giờ còn không đến nửa canh giờ, thuốc có tác dụng mới là lạ đó.
- Ha ha, tam muội đừng quậy, nhưng tam ca nhi chúng ta thật đúng là bác học, thậm chí ngay cả cây cỏ sinh bệnh cũng biết cách chữa trị. Ta nghĩ không ra thiên hạ này còn có chuyện gì mà tam ca nhỉ không hiểu đây?
Bảo An công chúa nghe đến đó không khỏi cười nói, ánh mắt nhìn về phía Triệu Nhan cũng tràn đầy từ ái, tình cảm của nàng ta đối với Triệu Nhan vừa giống như chị vừa giống như mẹ, bây giờ nhìn thấy Triệu Nhan xuất sắc như vậy, trong lòng nàng cũng hết sức tự hào.
- Ha hả, Nhị tỷ nói đúng, trong thiên hạ không có gì là ta không biết cả.
Nghe được tỷ tỷ khích lệ, Triệu Nhan cũng rất kiêu ngạo mà khoe khoang. Đương nhiên đây cũng chỉ là lời nói đùa, cho dù ở đời sau thì cũng vẫn có rất nhiều điều chưa thể lý giải được. Triệu Nhan là một người bình thường, nắm giữ tri thức kỳ thật cũng không nhiều lắm. Chỉ có điều so sánh với thế giới Đại Tống cổ đại thì có vẻ rất ghê gớm thôi.
Kế tiếp Triệu Nhan cùng Bảo An công chúa hàn huyên vài câu, lại không nghĩ rằng tên nhóc Thù Nhi này chạy tới chạy lui cùng Triệu Nhan. Lúc này mệt mỏi, ghé vào trong lòng Bảo An công chúa ngủ thiếp đi, vì thế Triệu Nhan ôm Thù Nhi lên trên giường Bảo An công chúa nghỉ ngơi, sau đó mới đứng dậy cáo từ. Tuy nhiên khiến Triệu Nhan không nghĩ tới chính là, lúc này Thọ Khang công chúa bỗng nhiên đứng lên cùng rời khỏi với hắn, Bảo An công chúa hình như là biết cái gì, nhìn Thọ Khang công chúa hé miệng cười, sau đó đứng dậy tiễn bọn họ ra ngoài.
Vừa ra khỏi viện tử của Bảo An công chúa, Thọ Khang công chúa ngay lập tức hỏi Triệu Nhan:
- Tam ca nhị, đệ giấu tiểu tử Tào Tung kia đi đâu rồi? Tại sao trở về lâu như vậy mà ta không gặp y?
Nghe thấy Thọ Khang công chúa đột nhiên hỏi về Tào Tung, trong lòng Triệu Nhan lập tức thầm kêu không ổn, chẳng lẽ tam tỷ thật sự thích tên tiểu tử Tào Tung kia sao?
- Này! Tam đệ ngươi nghĩ gì thế, ta hỏi tiểu tử Tào Tung kia bây giờ đang ở đâu rồi?
Bọn truyen.Full .io và truyen.full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương
Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước
Các bạn vào mê truyện hot hoặc truyen.azz thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Thọ Khang công chúa nhìn thấy Triệu Nhan không trả lời, lập tức không kìm nổi tiến lên vỗ vai hắn hỏi. Nàng vốn cũng không có tình cảm đặc biệt gì với Tào Tung, chỉ có điều năm trước bị Huệ Ninh đại sư tính nhân duyên, kết quả đều chỉ về hướng Tào Tung. Hơn nữa sau đó Triệu Nhan vội vã mang theo Tào Tung đi Tây Hạ. Điều này làm cho trong lòng nàng có chút không thoải mái, luôn cảm thấy tình cảm của mình bị Triệu Nhan can thiệp, mặt khác cũng làm cho nàng sinh ra một loại tình cảm phức tạp với Tào Tung. Chưa tới mức thích, nhưng nàng lại không biết đây rốt cuộc là tình cảm gì.
- À, cửu ca nhỉ y đang bận việc xây dựng ngân hàng. Bình thường đều là đi sớm về trễ, ta muốn gặp y còn khó nữa là, y cũng càng không có thời gian đến gặp ta. Vì thế gần đây tam tỷ mới không thấy y.
Triệu Nhan lập tức ăn ngay nói thật, ngân hàng vô cùng thành công ở Tây Hạ, thanh danh cũng rất tốt. Nhưng nếu muốn xây dựng ngân hàng ở Đại Tống thì còn cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ, vì thế gần đây Tào Tung bận muốn chết, tự nhiên cũng không có thời gian đến chỗ Triệu Nhan.
- Ngân hàng? Chính là tiền trang mà đệ khuyến khích Tào Tung mở sao?
Thọ Khang công chúa lập tức mở miệng nói, nàng cũng có nghe nói về ngân hàng. Chỉ có điều theo nàng thấy thì gọi là ngân hàng đơn giản chính là tiền trang lớn hơn một chút. Tiền trang mở rất nhiều ở thành Đông Kinh, đương nhiên phần lớn đều do thương nhân của Tứ Xuyên mở, bình thường nàng cũng thường xuyên dùng giao tử (một loại tiền giấy cổ) do những tiền trang này phát hành mua đồ, cho nên cũng không cho rằng ngân hàng là thứ gì đáng ngạc nhiên.
- Tam tỷ, tuy rằng nghiệp vụ của ngân hàng có chút tương tự với tiền trang nhưng trong bản chất hai loại này khác nhau...
Không đợi Triệu Nhan giải thích xong sự khác nhau giữa ngân hàng và tiền trang, Thọ Khang công chúa vung tay lên cắt lời hắn:
- Ta mặc kệ ngân hàng khác hay không khác với tiền trang, hiện tại ta chỉ muốn biết Tào Tung đang ở đâu, lần trước y không phải là chuẩn bị tặng cho ta một thanh bảo kiếm từ thép Ô Tư sao?
- À? Thanh bảo kiếm kia lúc ấy tỷ không phải nói không cần sao?
Triệu Nhan nghe được Thọ Khang công chúa nhắc tới thanh bảo kiếm đó, trên mặt không khỏi lộ vài phần ngượng nghịu nói. Lúc trước khi bọn họ mới từ chỗ Huệ Ninh đại sư trở về, kết quả vừa vặn Tào Tung đến đưa bảo kiếm cho Thọ Khang công chúa, lại không nghĩ rằng Thọ Khang công chúa đang rối rắm về chuyện nàng và Tào Tung. Vì thế trực tiếp cự tuyệt thanh bảo kiếm kia, kết quả thanh kiếm kia đã bị Triệu Nhan nuốt riêng. Nhưng hiện tại thanh kiếm này cũng không ở chỗ Triệu Nhan, mà bị hắn đưa cho Hô Diên Khánh, dù sao thanh bảo kiếm này đeo trên người hắn cũng chỉ là một đồ trang sức, còn không bằng đưa cho Hô Diên Khánh phát huy công năng chân chính của nó.
- Lúc ấy ta không muốn, nhưng hiện tại ta đổi ý rồi!
'Thọ Khang công chúa vô cùng hống hách nói, tuy rằng đã qua một năm từ khi nàng cự tuyệt nhận lấy bảo kiếm, nhưng theo nàng thấy thì thứ Tào Tung chuẩn bị cho nàng chính là của nàng, đừng ai hòng lấy! May mắn nàng cũng không biết Triệu Nhan nuốt riêng bảo kiếm, sau đó tặng bảo kiếm cho người khác, nếu không hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
- Trụ sở chính của ngân hàng nằm ở khúc giao Ngự Nhai và cửa Nam Đại Nhai, mỗi sáng trời chưa sáng cửu ca nhỉ liền đi nơi đó, đến trời tối mới về nhà, nếu tam tỷ muốn tìm y thì có thể trực tiếp đến nơi đó.
Triệu Nhan sợ Thọ Khang công chúa hỏi về bảo kiếm, vội vàng nói vị trí của cho Tào Tung nàng biết, chẳng qua đợi cho Thọ Khang công chúa gặp Tào Tung, chỉ sợ chuyện về bảo kiếm cũng không giấu diếm nổi nữa, xem ra mình phải trốn hai ngày mới được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!